Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Lúc Loan Phượng hiện thân, Dương Khai ở ngay trong Ngọc Thanh Sơn.

Có thể nói, trong số võ giả gần gũi quan sát Loan Phượng, chỉ có một mình Dương Khai còn sống, người khác toàn bộ đã chết.

Với đề nghị của Khang Tư Nhiên, tự nhiên hắn không có hứng thú gì.

Cho nên hắn uyển chuyển từ chối lời mời của Khang Tư Nhiên. Khang chưởng quỹ tuy rằng cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng không có nói thêm gì. Dù sao không phải mỗi người đều muốn lộ mặt ở trước mặt tinh sứ đại nhân, mong đợi thu được dìu dắt các loại, mỗi người có chí hướng riêng, không thể cưỡng cầu. . Truyện Truyện Teen

Khang Tư Nhiên ngược lại rất bội phục tâm tính thoải mái không câu chấp của Dương Khai, cho nên sau khi lần nữa dặn dò hắn nghỉ ngơi cho tốt mấy ngày, liền rời đi.

Dương Khai đơn giản dọn dẹp một phen, cũng rời Linh Đan Phường, trở về động phủ mình mướn ở Phong Lâm Thành.

Ngày hôm sau, có một chiếc lâu thuyền khí thế hùng vĩ, cực kỳ khổng lồ, trang trí xa hoa, từ trong phủ thành chủ bay lên, thẳng tới hướng Ngọc Thanh Sơn. Trên lâu thuyền có dấu hiệu trăng sao giao nhau...

Đó là biểu tượng của Tinh Thần Cung bá chủ Nam Vực.

Toàn bộ võ giả Phong Lâm Thành không ai không chấn động.

Mà thời khắc này Dương Khai lại thuê một chiếc xe ngựa Bạch Ngọc Long Mã, bảo phu xe chạy tới một con đường ở thành tây.

Phong Lâm Thành mặc dù tại Nam Vực không nổi danh, nhưng chiếm diện tích cũng cực kỳ rộng lớn, bên trong thành không cho phép phi hành cũng không cho phép điều khiển bí bảo phi hành, các võ giả muốn tiết kiệm thời gian chạy đi, cũng chỉ có thuê xe ngựa Bạch Ngọc Long Mã. Bạch Ngọc Long Mã này nghe nói có huyết mạch của thần long thượng cổ, bất quá đã rất mỏng manh, tính tình ôn hòa, dễ dàng cho người thuần hóa, hơn nữa bộ dáng nhanh nhẹn, dùng để kéo xe là thích hợp nhất.

Không tới nửa canh giờ, đã đến nơi.

Dương Khai thanh toán phí xe, xuống xe ngựa, đi tới trong góc hoang vắng, từ trong nhẫn không gian lấy ra một bộ quần áo chuẩn bị trước đó mặc vào, kéo lên cái mũ che gương mặt của mình, rồi lập tức đi trên đường phố phi thường náo nhiệt kia.

Nơi này, là chợ đen của Phong Lâm Thành!

Hắn tuy rằng tới Phong Lâm Thành không bao lâu, nhưng đối với chợ đen này cũng đã tìm hiểu rõ ràng.

Cái gọi là chợ đen, là một địa phương không thể quang minh chính đại tồn tại, nhưng cũng được phủ thành chủ Phong Lâm Thành ngầm chấp nhận cho phép. Nơi này có rất nhiều chiến lợi phẩm sau khi giết người cướp của; rất nhiều thứ không thể lấy ra bán công khai, ở chỗ này đều có thể dễ dàng tìm được nguồn tiêu thụ.

Còn có một số vật phẩm không rõ lai lịch, cũng có thể kêu giá bán ở chỗ này.

Các võ giả ra vào chợ đen đều tự giác tuân thủ một quy củ, không hỏi nơi xuất phát vật phẩm, không hỏi tính danh lai lịch người bán, hai bên thỏa thuận xong giá cả, giao dịch xong là xem như không có liên hệ với nhau.

Ở loại địa phương này là rất dễ kiếm được một vài thứ tốt, cho nên rất được các võ giả Phong Lâm Thành hoan nghênh tìm tới, mỗi ngày đều rất đông đúc nhộn nhịp.

Bất quá cũng chính vì cái quy củ đặc biệt kia, cho nên cũng có tồn tại một số người đầu cơ trục lợi, cầm hàng giả thứ phẩm rao hàng bán theo giá hàng tốt... chuyện này cần khảo nghiệm nhãn lực và kiến thức của người mua, nếu bởi vì lòng tham mà bị lừa bị gạt, cũng là tự mình tìm lấy chẳng trách người khác.

Dương Khai vốn còn lo lắng trang phục của mình có thể hấp dẫn người chú ý hay không, dù sao ăn mặc giấu đầu giấu đuôi như thế, thoạt nhìn đích thực không giống như người tốt.

Tuy nhiên sau khi hắn đi vào con đường chợ đen này, liền phát hiện ý nghĩ của mình đúng là dư thừa.

Võ giả mặc đồ tương tự như hắn, cả đống, khắp nơi đều có, phát hiện này lập tức làm hắn bình tĩnh lại.

Mà hắn mới vừa đi vào đường phố này, liền có một lão già lấm la lấm lét lén lút tới gần, vẻ thần thần bí bí, kéo góc áo Dương Khai, ánh mắt láo liêng, ra hiệu hắn đến một bên nói chuyện.

- Có lời gì cứ nói thẳng! Dương Khai lạnh lùng nói.

- Vị huynh đệ này, lão hủ tìm ngươi là có chuyện tốt muốn báo, ở địa phương này sao nói ra được, cẩn thận tai vách mạch rừng đấy! Lão già kia vừa nói, vừa đảo mắt nhìn quanh, cảnh giác giống như một con chuột già đang trộm thức ăn.

- Vậy thì đừng nói! Dương Khai tự nhiên biết ở địa phương này, đủ loại hạng người gì đều có, làm sao có tâm tình lãng phí thời gian với một người xa lạ.

Nói xong, hắn liền sãi bước đi tới phía trước.

- Này, tiểu huynh đệ đừng vội đi!

Lão già vội vàng chạy theo, ngăn ở trước mặt Dương Khai, làm như bất đắc dĩ nói: - Được rồi, tiểu huynh đệ xem ra là người bận rộn, vậy lão hủ sẽ không lãng phí thời giờ của ngươi, ngươi xem thử vật này!

Nói dứt lời, từ trong ngực lấy ra một tấm da thú nhiều nếp nhăn, thoạt nhìn đã qua nhiều năm. Tấm da thú kia cũng không biết là dùng da loại yêu thú nào chế thành, lại còn có dao động năng lượng không yếu, mà trên da thú, từng đường vẽ phức tạp đan chéo dọc ngang, thoạt nhìn vô cùng thâm ảo.

Lão già chỉ hươ hươ tấm da thú mấy cái trước mặt Dương Khai, rồi với tốc độ cực nhanh thu lại, ngay sau đó nói với vẻ mặt rất đau khổ: - Không dối gạt tiểu huynh đệ, tấm bản đồ bảo tàng này chính là bảo vật của tổ tiên lão hủ truyền lại tới nay, tổ tiên lão hủ đi theo chính là vị Phệ Thiên Đại Đế kinh thiên vĩ địa kia, mà tàng bảo đồ này là chỉ tới chỗ bảo tàng của Phệ Thiên Đại Đế. Lão hủ thực lực thấp kém, không đủ sức đi tìm bảo tàng, hôm nay vừa thấy tiểu huynh đệ liền vô cùng hợp ý, bán tấm bản đồ bảo tàng này tiện nghi cho ngươi, thế nào?

- Phệ Thiên Đại Đế? Dương Khai nhướn mày lên.

- Đúng vậy!

- Chính là vị Đại Đế có Phệ Thiên Chiến Pháp kia?

- Trừ ông ta ra còn có thể là ai? Lão già mặt mày hớn hở nhìn Dương Khai: - Hóa ra tiểu huynh đệ biết Phệ Thiên Chiến Pháp, dó chính là công pháp đỉnh cấp khiến thiên địa đều không dung. Không nói gạt tiểu huynh đệ, công pháp này rất có khả năng là ở trong tàng bảo... nếu tiểu huynh đệ có thể thu được công pháp này, thì ngày sau thành tựu 10 đại Đế Tôn cũng ở trong tầm tay a!

- Ha ha... Ta đã có Phệ Thiên Chiến Pháp, cho nên đối với tàng bảo đồ của lão, ta không có hứng thú, lão tìm người khác đi!

- 5 ngàn nguyên tinh liền bán cho ngươi! Cơ duyên đứng đầu đấy, tiểu huynh đệ có nên cân nhắc một chút hay không? Lão già kêu réo phía sau Dương Khai.

Dương Khai không có mảy may ý đáp lại.

Lão già lập tức trên mặt nổi lên vẻ giận dữ: - Xú tiểu tử, không mua thì không mua, lại còn khoác lác nói mình có Phệ Thiên Chiến Pháp, thật tưởng lão phu là người ngu sao?

Sau khi nói xong, lão lại tự lầm bầm: - Có phải kỹ xảo này quá dễ dàng bị người xem thấu hay không a... Có nên đổi phương pháp khác hay không đây?

Đang lúc lão rầu rỉ đã qua mấy tháng không có người nào bị mình lừa gạt, trong người mình không có đồng nào... bỗng từ chỗ lối vào lại đi tới một võ giả, mà võ giả kia rõ ràng là một thiếu nữ thoạt nhìn 17, 18 tuổi, thiếu nữ dáng người dễ coi, vóc người cũng cực tốt, duy chỉ trên nửa bên mặt có một cái bớt lớn hình trăng lưỡi liềm hủy hoại chỉnh thể mỹ cảm, khiến người ta thở dài tiếc hận.

Thiếu nữ lanh lợi đầy sức sống từ bên kia đi tới, giống như một tinh linh nhỏ linh hoạt, gương mặt ngây thơ hồn nhiên.

Lão già thấy thế lập tức đi lên đón, trên mặt chứa nụ cười vô cùng hòa ái.

- Lão... lão làm gì thế? Thiếu nữ hoảng sợ, lập tức lui về sau vài bước, cảnh giác nhìn lão già.

- Cô nương chớ sợ! Lão hủ cũng không ác ý! Lão giả cười càng thêm hòa ái.

- Vậy lão muốn làm gì? Thiếu nữ nhìn lão già từ trên xuống dưới, theo bản năng trong đôi mắt đẹp trong suốt mang theo một tia cảnh giác.

Lão già cười ha hả, ra vẻ cao thâm: - Lão hủ cùng cô nương có duyên gặp nhau tại đây, muốn tặng cho cô nương một lần may mắn lớn!

Thiếu nữ vừa nghe nói, lập tức đôi mắt đẹp tỏa sáng, ngạc nhiên hỏi: - May mắn lớn, may mắn lớn cái gì vậy? Nói nhanh lên, nói nhanh lên!

Sâu trong đáy lòng nàng vui mừng không thôi, thầm nghĩ: "Thì ra hồi nhỏ Phượng di nói với mình những chuyện xưa truyền thuyết kia cũng không phải lừa gạt mình nha, trên đời quả thật là có chuyện cơ duyên tạo hóa này! Trong số chuyện xưa đó, vốn là võ giả rất bình thường bởi vì được một vài lão nhân thần bí chỉ điểm và tặng cho chỗ tốt, từ đó một bước nhảy vọt, bỗng nhiên nổi tiếng, thành tựu sự nghiệp to lớn vô thượng, được vô số người kính ngưỡng sùng bái."

Hồi nhỏ nàng hứng thú say sưa nghe những chuyện xưa này, nhưng đi ra ngoài hơn nửa năm nay cũng không có gặp được, thiếu nữ luôn nghĩ đây chẳng qua là Phượng di lừa gạt mình... Hiện tại xem ra, dĩ nhiên không phải như thế.

Hiện tại có lão nhân thần bí muốn tặng may mắn lớn cho mình, thiếu nữ vô cùng kích động, tâm hồn thiếu nữ nhảy nhót vui mừng... Trong nháy mắt, lão già gian giảo lừa gạt kia ở trong mắt thiếu nữ liền biến thành thế ngoại cao nhân cực kỳ lợi hại, mà sở dĩ xuất hiện ở trong dòng người nơi này, chính là để tìm truyền nhân y bát thích hợp!

Mà chính mình, không thể nghi ngờ là thiên tài tuyệt thế có một không hai trong ngàn vạn người kia, cho nên mới được cao nhân có mắt nhìn người chọn trúng.

Về phần cách ăn mặc tùy ý, thậm chí là... Ừm, dơ dáy một chút kia... thế ngoại cao nhân không phải chính là cái dạng này sao?

- Hà hà... Lão già cười cao thâm khó lường, lộ ra một hàm răng vàng khè, sau đó thò tay vào ngực, từ trong lòng lấy ra tấm da thú dúm dó kia...

- - - - - - - - - - -

- Bà bà, cửa hàng này có thu linh đan hay không? Dương Khai đứng trước một gian hàng, nhìn lão ẩu đầy đầu tóc bạc trắng, thoạt nhìn run run kia, hỏi.

- 500 nguyên tinh một cái, là lão thân tự tay luyện chế! Lão ẩu nhìn Dương Khai vẻ mặt tươi cười, chỉ vào một đống trước mặt không biết là đồ chơi gì, nói.

Dương Khai nhíu nhíu mày nói: - Ta là hỏi, cửa hàng này có thu linh đan hay không?

- Này, ngươi là muốn mua hai cái à? Coi như tiện nghi cho ngươi, hai cái 900 nguyên tinh, không trả giá! Lão ẩu giơ tay vẫy vẫy liên tục, dáng vẻ như ngươi chiếm tiện nghi lớn rồi đó.

- Đừng giả câm giả điếc với ta, có tin ta xốc gian hàng của bà lên hay không?

Dương Khai hung tợn nhìn lão ẩu trước mặt, đồng thời hiển lộ một chút dao động lực lượng Hư Vương tam tầng cảnh cường đại của mình.

Lão ẩu biến sắc, thoáng cái không còn chút tuổi già sức yếu trước đó, ngược lại ánh mắt dữ tợn nói: - Trẻ nhỏ bây giờ thật không biết kính già yêu trẻ chút nào mà! Đúng là không biết lễ phép!

- Tu vi Hư Vương nhất tầng cảnh lại ở chỗ này giả làm kẻ điếc, bà muốn đùa ta sao? Dương Khai khinh bỉ nhìn lão ẩu.

- Qua bên kia kìa, đừng cản trở lão thân làm ăn, đầu năm nay, làm ăn rất khó khăn! Lão ẩu thuận tay chỉ về một hướng, trong nháy mắt, lại khôi phục bộ dáng run run vừa rồi, dường như gió thổi sẽ ngã.

Theo hướng lão ẩu chỉ, Dương Khai rất nhanh đi tới một gian hàng.

Tiểu nhị cửa hàng ngược lại là người bình thường, không giống lão ẩu và lão già gặp trước đó, sau khi hỏi rõ ý đồ Dương Khai đến đây, liền nhiệt tình đón hắn vào, đồng thời còn an bài trong một gian phòng riêng, mang trà nước bảo Dương Khai chờ một lát, rồi cung kính lui đi.

Dương Khai cũng không nóng nảy, vừa thưởng thức trà thơm, vừa lẳng lặng chờ...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement