Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Phong Lâm Thành, kèm theo một trận tiếng vang kịch liệt mặt đất lắc lư, đủ mọi màu sắc quầng sáng bỗng nhiên nổi lên, nửa vòng tròn, đem thành trì bao phủ.

Những đại trận cấm chế này đều là các thế hệ thành chủ và các cường giả gia tộc Phong Lâm Thành, hao phí tâm tư chế tạo cùng bố trí, chính là vì muốn phòng bị ngoại địch, chỉ là những đại trận phòng ngự này trên cơ bản chưa có dùng qua.

Bởi vì Phong Lâm Thành cho đến tận bây giờ cũng không có gặp phải cường địch xâm lấn, dẫn tới mặc dù các võ giả ở Phong Lâm Thành đã lâu cũng thiếu chút đều quên mất tồn tại của đại trận phòng ngự.

Nhưng là hôm nay thời khắc này, những trận pháp này lại đồng loạt được kích hoạt.

- Đã xảy ra chuyện gì? Những trận pháp này làm sao lại được khởi động?

- Nhất định là có đại sự xảy ra, chẳng lẽ có ngoại địch xâm lấn?

- Chẳng lẽn là có cường giả Đế Tôn Cảnh đánh tới?

Trong lúc nhất thời, rất nhiều võ giả bên trong thành kinh nghi bất định, mau mồm mau miệng tranh nhau thảo luận, cũng có người đưa mắt hướng phủ thành chủ nhìn lại, muốn biết phủ thành chủ bên kia sẽ đưa ra giải thích gì.

Mà đúng lúc này, xa xa ngoài thành truyền đến tiếng la hét dồn dập:

- Tất cả mọi người mau mau vào thành cho ta, không được trì hoãn!

Thanh âm này hô liên tiếp nhiều lần, dường như dáng vẻ rất vội vàng, hơn nữa trung khí mười phần, gần như truyền khắp cả Phong Lâm Thành.

- Là thanh âm phó thành chủ Túy Tửu Ông.

Một số võ giả sau khi nghe được chủ nhân của thanh âm, biến sắc, lập tức chui lên chỗ tường thành. Phóng mắt mà nhìn, không lâu công phu sau, trên tường thành liền đứng đầy người.

Ngay sau đó, tiếng kinh lô liên tiếp nhau.

- Nhìn, phó thành chủ đại nhận hình nhưu đang bị thứ gì đó truy kích.

- Trời ơi, vậy rốt cuộc là vật gì, một mảnh đen như mực!

- Ngay cả phó thành chủ đại nhân cũng không phải là đối thủ?

Lúc mọi người ở đây nghị luận, Túy Tửu Ông đã vọt tới phía trước Phong Lâm Thành, võ giả phụ trách khống chế trận pháp kết giới thấy vậy, lập tức ở trước mặt hắn khởi động một lỗ hổng. Túy Tửu Ông thân hình thoắt một cái. Theo lỗ hỏng bắn nhanh vào trong thành.

Đợi sau khi hắn tiến vào, lỗ hồng nứt ra kia lại nhanh chóng khép lại, khôi phục như ban đầu.

Cùng lúc đó, khí tức đen như mực theo sát phía sau Túy Tửu Ông cũng tới chỗ này. Tốc độ không giảm. Trực tiếp đụng vào quầng sáng tầng ngoài cùng.

Oanh…

Một tiếng vang thật lớn. Quầng sáng kia khẽ run, ánh sáng mày đột nhiên mờ đi không ít, suýt nữa tan vỡ. Một màn này ập vào mắt võ giả lân cận. Lập tức dọa bọn họ nhảy dựng, rối rít sắc mặt đại biến liền lui về phía sau.

Mà các võ giả khống chế pháp trận, cũng gấp rút bận rộn thúc giục lực lượng bản thân, gia tăng lực lượng bản thân rót vào, thật vất vả mới đưa chiến nguy nguy quầng sáng ổn định.

Hưu hưu hưu…

Từng đạo lưu quang, từ các phương hướng trong thành trì xé không mà đến, hiển nhiên cũng đã nhận ra động tĩnh cường giả Phong Lâm Thành.

Thành chủ Đoàn Nguyên Sơn là người đầu tiên hiện thân, rơi xuống chỗ tường thành, thần sắc nghiêm trọng đưa mắt nhìn phía trước, mí mắt hơi co quắp.

Hai bên hắn, cường giả trên người tản ra khí tức Đạo Nguyên Cảnh cũng vừa hiện thân, đợi đến lúc thấy được cảnh tượng khiếp người phía trước, sắc mặt đại biến.

- Đoàn thành chủ, những vật này rốt cuộc là cái gì? Một lão giả tóc trắng trong đó lên tiếng hỏi.

Lão giả này có tu vi Đạo Nguyên nhất tầng cảnh, không phải người nào khác, chính là lão tổ Tần gia, Tần Triêu Dương! Lão cũng là người nhìn già dặn nhất trong mười vị Đạo Nguyên Cảnh, dường như bộ dáng đại hạn không lâu, trên mặt sinh ra một lớp nhăn.

Đây đối với võ giả Đạo Nguyên Cảnh là vô cùng hiếm thấy, cũng chỉ có những võ giả tuổi thọ sắp đạt tới đại hạn, mới xuất hiện những biến hóa sinh lý này.

- Đúng vậy Đoàn thành chủ, ngài nếu nói lúc trước hạ lệnh mở đại trận phòng ngự chắc là có được chút tin tức xấu đi? Lão tổ Đỗ gia Đỗ Lập Thân cũng ở bên cạnh hỏi.

Những nhóm Đạo Nguyên Cảnh thế gia khác, cũng đều nhìn về phía Đoàn Nguyên Sơn, trông cậy hắn có thể đưa ra một lời giải thích.

- Ma khí! Ma khí tinh thuần của Đại Ma thượng cổ! Đoàn Nguyên Sơn sắc mặt trầm trọng nói, -Nghe nói là ở ngoài ngàn dặm tiết ra ngoài!

Ma khí tinh thuần của Đại Ma thượng cổ?

Các cường giả Đạo Nguyên Cảnh nghe vậy, tất cả đều thần sắc đại biến.

- Bổn thành chủ cũng là vừa mới nhận được tin tức mà thôi, các ngươi cũng đừng hỏi ta những ma khí rốt cuộc này là từ đâu tới, bổn thành chủ cũng không biết. Ta chỉ biết là, nếu chúng ta không đồng tâm hiệp lực, hôm nay Phong Lâm Thành nguy rồi!

Lời vừa nói ra, rất nhiều Đạo Nguyên Cảnh đều là biểu tình nghiêm nghị.

Đoàn Nguyên Sơn quay đầu nhìn bốn phía:

- Chư vị cũng đều là nhân vật lãnh tụ các gia tộc, gia tộc chư vị có rất nhiều tộc nhân tồn tại trong thành, các ngươi cũng không muốn nhìn thấy bọn họ bị ma khí ăn mòn, từ nay về sau hoàn toàn không có thần trí đi?

- Đây là đương nhiên!

Tần Triêu Dương là người thứ nhất biểu thái, -Chỉ có điều nên ngăn địch như thế nào, vẫn xin thành chủ đại nhân chỉ thị!

- Đúng vậy, ma khí tinh thuần của Đại Ma thượng cổ, bọn ta vẫn là lần đầu tiên đụng phải, nên dùng loại thủ đoạn nào khu trừ mới hữu hiệu nhất, chúng ta cũng không biết. Lương Bằng Nhạc Lương gia biểu tình lạnh lùng nói.

- Cái này… Đoàn Nguyên Sơn nhất thời nghẹn lời, hắn mặc dù là Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh, tu vi so với những người khác ở đây cũng cao hơn một bậc, nhưng ma khí tinh thuần của Đại Ma thượng cổ này, hắn và những người khác cũng giống nhau, cũng là lần đầu gặp, làm thế nào để khu trừ hữu hiệu, hắn nào có biết được.

- Đoàn huynh, hôm nay không ngại trước củng cố sau phòng tuyến, những thứ khác đợi từ từ nghiên cứu tiếp! Túy Tửu Ông sớm đã không còn say rượu thời khắc này so với bất cứ lúc nào đều phải thanh tỉnh.

- Đúng vậy. Đoàn Nguyên Sơn trước mắt sáng ngời, mở miệng nói:

- Chư vị vẫn là từng người tìm kiếm một đoạn trường thành, hiệp trợ những người khác củng cổ pháp trận phòng ngự, đợi ta tìm đếm một người, tìm hiểu một chút tin tức từ hắn!

Trong lúc nói chuyện, Đoàn Nguyên Sơn nháy mắt Túy Tửu Ông, Túy Tửu Ông hiểu ý, lập tức kêu gọi mọi người tiến lên, bắt đầu nghiên cứu.

Thời gian không lâu sau, chư vị võ giả Đạo Nguyên Cảnh liền xác định khu vực phòng ngự của mình, từng người tản đi.

Mà thần sắc Túy Tửu Ông chợt lóe, dường như nhớ ra cái gì đó, vội vàng hướng phủ thành chủ phi tới.

Ngoài thành kinh biến sớm đã bị võ giả trong thành biết được, một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh, võ giả cả Phong Lâm Thành đều biết một chút tình hình, đều có võ giả nhiệt huyết sôi trào nghe theo hiệu triệu, đi tới tường thành hiệp trợ phòng thủ.

Trong lúc nhất thời, trên tường thành Phong Lâm Thành, kín người hết chỗ.

Cùng lúc đó, trước Linh Đan Phương, Dương Khai và Mạc Tiểu Thất đã quay lại, thần niệm đảo qua, Dương Khai liền biết Khang Tư Nhiên và những người Linh Đan Phường đều đã chuẩn bị sắp xếp, thậm chí đã lên lâu thuyền.

Hắn hướng về phía Mạc Tiểu Thất ra hiệu một chút. Mạc Tiểu Thất lập tức lắc mình vào trong lâu thuyền.

Đúng lúc hắn chuẩn bị đi vào lâu thuyền. Bỗng nhiên như có điều suy nghĩ hướng bên cạnh nhìn lại.

Ở bên kia, trong đám người vây xem, một nam nhân trung niên có tướng mạo không xa lạ đang lẳng lặng nhìn hắn, bốn mắt giao hội. Nam tử trung niên kia khóe miệng khẽ giương lên lộ ra nụ cười quá dị.

Dương Khai không khỏi nhíu mày.

Hắn đối với người nam nhân trung niên này cảm giác cực kì xa lạ. Có thể xác định bản thân chưa từng thấy qua người này, chỉ có điều…người này dĩ nhiên là một võ giả Đạo Nguyên tam tầng cảnh, thật là khiến người khác có cảm giác khó tin.

Trong Phong Lâm Thành rất ít xuất hiện cường giả cấp bậc này. Ngoại trừ lần trước bởi vì Loan Phượng hiện thân ở Ngọc Thanh Sơn mà hấp dẫn vô số cường đại tới dò xét bên ngoài, cả Phong Lâm Thành một năm cũng chưa chắc có một cường giả Đạo Nguyên tam tầng cảnh đi ngang qua.

Nhưng lúc này, trong đám người liền có một người, hơn nữa xem ra lại có hứng thú với mình, điều này làm cho Dương Khai có chút nghi ngờ không hiểu.

Nhưng hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, mà là rất nhanh đi vào lâu thuyền, điều khiển lâu thuyền hướng ra ngoài phóng đi.

Đợi lâu thuyền đi rồi, nam tử trung niên kia mới lạnh lùng cười, lẩm bẩm ngay cả người bên cạnh cũng không thể nghe được thanh âm:

- Thật là đi mòn gót giày tìm không thấy, đến khi tìm được chẳng tốn chút công phu a, không nghĩ tới hơn nửa năm không tìm ra manh mối, hôm nay lại ở nơi này gặp được thiếu cung chủ lâu thuyền, như thế xem ra, ngươi nên biết một số thứ rồi?

Nam nhân trung niên này, bất ngờ chính là cường giả hung thủ sát hại Ninh Viễn Thành hơn nửa năm trước cung chủ Phi Thanh Cung phái đến đây dò xét.

Hắn tìm hiểu nguồn gốc, rất nhẹ nhàng liền thằm dò lần cuối cùng Ninh Viễn Thành hiện thân là ở trong đại hội đấu giá Phong Lâm Thành, đương nhiên một đường chạy tới Phong Lâm Thành.

Chỉ có điều thời gian nửa năm trôi qua, hắn cũng không có thăm dò được tin tức tình báo hữu dụng gì.

Nào hiểu được hôm nay cơ duyên tốt, lại gặp được bí bảo lâu thuyền Ninh Viễn Thành trong thành!

Hắn cũng không cho là Dương Khai có bản lĩnh giết chết Ninh Viễn Thành, dù sao lúc đó bên cạnh Ninh Viễn Thành còn có Lưu Ích Chi Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh bảo vệ, với tu vi của Dương Khai sẽ không có bản lĩnh này, chỉ là hắn cảm thấy nếu Dương Khai chiếm được lâu thuyền của Ninh Viễn Thành, nhất định là biết một chút tin tức.

Cho nên hắn mới có chút để ý Dương Khai.

Trong thành nhiều người nhãn tạp, không tiện động thủ, hắn chuẩn bị theo dõi ra ngoài tính toán tiếp.

Chỗ tường thành, Dương Khai điều khiển lâu thuyền bay đến đây, nhưng vừa nhìn thấy tình hình bên ngoài, lập tức trong lòng trầm xuống!

Bởi vì lúc này thời khắc này, vô biên ma khí thượng cổ, không ngờ đem cả Phong Lâm Thành đoàn đoàn bao vậy, căn bản không có chút khe hở nào, nếu từ trên cao nhìn xuống, thời khắc này Phong Lâm Thành giống như một tường thành chắc chắn dùng nước sơn hồ đen chế tạo thành.

Nước sơn tường thành đen kịt kia không ngừng nhuyễn động lẻn vào, dài đến mấy chục dặm, bất kỳ sinh linh nào xông vào trong đó chỉ sợ lành ít dữ nhiều.

Bí bảo lâu thuyền tuy rằng cấp bậc không thấp, cũng có một chút phòng ngự cấm chế nhưng cứ như vậy tùy tiện xông vào, Dương Khai tự phụ trừ mình ra, những người khác khẳng định đều gặp phải tai ương.

- Dương huynh… Khang Tư Nhiên hiển nhiên cũng phát hiện ra tình hình này, lập tức sắc mặt có chút tái nhợt nói:

- Này phải làm thế nào cho phải?

- Ai, vẫn là đã muộn! Mạc Tiểu Thất khẽ cắn môi đỏ mọng, vẻ mặt ảo não, đồng thời trong lòng đem Trang Bàn kia mắng hắn giội máu chó lên đầu.

Nếu làm lúc chưa cùng Trang Bàn lãng phí nhiều thời gian như vậy, nói không chừng bọn họ còn có cơ hội trước khi ma khí vây thành mà rời khỏi nơi này, nhưng là hiện tại, thời gian đã chậm.

Trong lâu thuyền, một vài con người cũng hướng Dương Khai nhìn chăm chú.

Lúc này ở đây, Dương Khai tu vi cao nhất, nghiễm nhiên đã thành người tâm phúc của bọn họ.

Dương Khai sắc mặt tuy rằng lạnh lùng, nhưng không có bao nhiêu ý hoảng loạn.

Bởi vì mặc dù cuối cùng cùng đường, hắn cũng có thể đưa tất cả mọi người vào trong Tiểu Huyền Giới, một thân một mình xông qua phong tỏa của ma khí này.

Vận dụng lực lượng không gian, Dương Khai có tám phần nằm chắc có thể an toàn thoát đi!

Nhưng nếu như thế, thiên đại bí mật Huyền Giới Châu không có biện pháp ẩn tàng, Trương gia và những người kia khá tốt, dù sao cũng xem Dương Khai là ân nhân, nếu Dương Khai bảo các nàng không tiết lộ bí mật Huyền Giới Châu, các nàng khẳng định sẽ thề đáp ứng, giữ mồm giữ miệng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement