Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
- Sản sinh ra khí linh, chịu vận chuyển của thiên địa, là cơ duyên xảo hợp, cùng cấp bậc bản thân bí bảo thật ra cũng không có quan hệ lớn lao gì, dĩ nhiên, cũng có người nói, cấp bậc bí bảo càng cao, tỷ lệ khí linh sinh ra càng lớn, điểm này có lẽ cũng là thật, dù sao khí linh sinh ra cần thời gian rất lâu, có lẽ là ngàn năm vạn năm, cấp bậc bí bảo quá thấp, căn bản không thể bảo tồn lâu như vậy… Vưu bà bà nói tiếp, Dương Khai không nói một lời, lẳng lặng lắng nghe.

- Mà Thần Du Kính này…tự mình khí linh! Vưu bà bà nói đến đây, liếc nhìn Dương Khai thật sâu.

- Chính là kính hồn lão nhân gia ngươi nói? Dương Khai nhướn mày lên.

- Không sai! Vưu bà bà hơi gật gật đầu,

- Bổn cung tự phát hiện Thần Du Kính này, nghiên cứu nó đã mấy ngàn năm, nhưng vẫn không thể đem nó luyện hóa, cho mình sử dụng. Cho đến một lần, cơ duyên xảo hợp nhận ra một ý chí thế giới một phương này, đó chính là kính hồn! Không thu phục kính hồn, căn bản không thể luyện hóa thế giới một phương này. Nhưng muốn thu phục kính hồn kia lại là nói dễ hơn làm? Đây chính là thế giới một phương sức mạnh thiên địa to lớn, tự như tu vi bổn cung như vậy nhưng linh thể thần hồn cũng không đủ để thừa tái ý chí của nó, cưỡng ép mà nói, chỉ làm hồn phi phách tán. Ý chí mạnh mẽ kia…có lẽ ngay cả võ giả cấp bậc Đại Đế cũng không thể chứa.

Dương Khai không khỏi động dụng, kinh thanh nói:

- Cho nên ngươi liền nghĩ đến lấy thứ khác làm vật dẫn, thừa tái ý chí thế giới một phương này?

Vưu bà bà hừ lạnh nói:

- Ngoài ra, chẳng lẽ còn có phương pháp khác? Mà biện pháp này lại yêu cầu quá mức hà khắc, trong thiên hạ này, lại có vàu món thần vật có thể làm được đến trình độ này? Nói đến đây, ánh mắt nàng bỗng nhiên như có lửa nóng hướng Dương Khai mà nhìn, nói:

- Mà ngươi có Ôn Thần Liên, chính là một trong đó.

- Thì ra là thế! Dương Khai gật gật đầu, sáng tỏ thông suốt.

- Chỉ cần bổn cung có thể chiếm được Ôn Thần Liên, liền có thể dùng chí bảo thiên địa này làm vật dẫn. Dung hợp kính hồn của Thần Du Kính, đêm thế giới một phương hoàn toàn luyện hóa, tới lúc đó, thần hồn lực của bổn cung liền có thể thẳng hướng Đại Đế Cảnh, một cái Ôn Tử Sam nhỏ bé… Nàng cười gằn không ngừng, quát lên:

- Lại chẳng là thứ gì!

- Bà bà ngươi đối với Ôn điện chủ…oán niệm thật sâu a. Dương Khai vẻ mặt biểu tình hí hư.

- Ít nói ra tên khốn kia với ta! Vưu bà bà bỗng nhiên bạo nộ.

- Nếu không phải là hắn, bổng cung có thể lặng yên nghiên cứu Thần Du Lính, hôm nay sinh dị bảo cũng là bổn cung. Nhưng là 800 năm trước, hắn bỗng nhiên đi tới dãy núi Thanh Dương, sau khi thắng được bổn cung lại muốn nhúng chàm bảo bối nối, bổn cung không thể chịu đựng được!

- Thật sao… Dương Khai thuận miệng tiếp một câu.

Vưu bà bà nhìn hắn một cái, vẻ bạo nổ trên mặt từ từ thu liễm, ngữ khí cũng bắt đầu nhu hòa hơn, nói:

- Tiểu tử. Nên theo như ngươi nói, bổn cung đã nói toàn bộ cho ngươi biết, giờ là lúc đem Ôn Thần Liên giao cho bổn cung. Ngươi yêu tâm, người bổn cung muốn đối phó chỉ có một mình Ôn Tử Sam, đợi sau khi giải quyết xong tâm nguyện này, ngươi thích làm gì thì làm.

- Vậy phải đa tạ bà bà. Dương Khai nhếch miệng cười, thoại phong nhất chuyển nói:

- Nhưng chuyện này…khó làm a.

Vưu bà bà sắc mặt đột nhiên lạnh lẽo, âm trầm chăm chú nhìn Dương Khai. Lạnh lùng nói:

- Tiểu tử ngươi muốn lật lọng?

- Không không không… Dương Khai thề thốt phủ nhận,

- Chỉ là cho dù ta muốn đáp ứng chuyện này…Ôn điện chủ cũng sẽ không đáp ứng a. Ngươi nói có đúng hay không a Ôn điện chủ!

Câu nói sau cùng, hắn bỗng nhiên cao giọng hướng về một chỗ trong hư không hô lên.

- Cái gì? Vưu bà bà thấy thế, sắc mặt đại biến, trong miệng quát chói tai, quan sát bốn phía, cả kinh kêu lên:

- Ôn Tử Sam đến?

Nàng một bộ dáng chuột thấy mèo. Dường nư vô cùng e ngại Ôn Tử Sam.

Nhưng chớp mắt tiếp theo, nàng liền hiểu rõ mình đã trúng kế, trong hư không kia, nào có thân ảnh gì đó của Ôn Tử Sam. Ngược lại một sát lúc nàng kinh hoảng thất thần này, Dương Khai bay vọt ra ngoài.

- Tiểu tử chết tiệt a! Vưu bà bà thinh nộ không ngừng. Gương mặt xinh đẹp hoàn toàn dữ tợn, thân thể mềm mại nhoáng lên một cái, đã đuổi theo Dương Khai xông ra ngoài.

Mặc dù Dương Khai vận dụng bí thuật không gian, cũng không có thoát khỏi thân ảnh của Vưu bà bà, hắn chân trước vừa chạy ra khỏi cung điện, sau lưng Vưu bà bà đã đuổi tới, trực tiếp chắn trước mặt hắn.

Nhón tay Vưu bà bà chỉ vào Dương Khai, chỗ đầu ngón tay, năng lượng lốc xoáy bắt đầu khởi động, làm như tích chứa uy năng lớn lao.

Dương Khai hoảng hốt, sắc mặt cuồng biến.

Nhưng hắn cũng không chút nghĩ ngợi chợt quát một tiếng:

- Sinh Liên!

Dứt lời, bốn phía thân thể bỗng nhiên tỏa ra một nụ hoa sen trắng nõn.

Cùng với bí thuật Sinh Liên hắn thi triển ở ngoại giới hơi có bất đồng, thời khắc này là lúc hắn trực tiếp thi triển với linh thể thồn hồn hoàn toàn không có bí bảo thần hồn, nụ hoa sen kia trực tiếp hiển lộ ra, khiến Vưu bà bà nhìn rõ ràng.

- Ôn Thần Liên! Vưu bà bà thấy thế, sắc mặt vui mừng, động tác trên tay cũng là hơi dừng một cút.

Mà đang ở một sát này, nụ hoa sen kia hơi chao đảo một cái, liền đột nhiên biến mất không thấy, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, bắn nhanh vào trong cơ thể Vưu bà bà.

- Ân! Mạnh như Vưu bà bà, cũng không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể mềm mại hơi chao đảo một chút.

Ngay sau đó, khuôn mặt nàng thất sắc.

Bởi vì nàng đã nhận ra thần hồn lực trong cơ thể mình đang nhanh chóng trôi qua, dường như trong cơ thế có thứ gì đó đang cắn nuốt thần hồn của mình, mà theo lực lượng thần hồn trôi qua, nụ hoa sen kia nhanh chóng nở rộ ra, tản ra mùi mê người.

Dương Khai một chiêu đắc thủ, căn bản không có dừng lại, cầm Trảm Hồn Đao trong tay, hung hăng hướng Vưu bà bà bổ tới.

Mà đối phương tuy bị bí thuật Sinh Liên thoáng ảnh hưởng, nhưng cũng không phải là không có chút lực phản kháng nào, nàng chỉ là khoát tay, liền nhấc lên cuồng phong, đem thân thể Dương Khai thổi ngã trái ngã phải.

Thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, ngay cả quỷ kế của Dương Khai đều xuất hiện, cũng vẫn như cũ không thể làm gì được đối phương.

Hắn mắng một tiếng, không dám tiếp tục dừng lại, bí thuật không gian tăng thêm, thân hình thoải mái, trong nháy mắt thoát ra mấy ngàn trượng, chạy thẳng tới hoàng cung chạy ra ngoài.

Sau lưng xa xa truyền đến tiếng rống phẫn nộ của Vưu bà bà.

Bên trong hoàng cung, người nào cũng câm như hến, Chu Điển, Vu Mạn, Viên Khánh, vội vàng hướng nơi phát ra âm thanh mà nhìn lại, mặt lộ vẻ khiếp sợ.

Chốc lát, ở ngoài hoàng cung, thân hình Dương Khai nhanh chóng như sao băng.

Hắn không biết mình nên làm gì bây giờ, chỉ biết một khi bị Vưu bà bà bắt lại lần nữa sẽ không có vận khí tốt như vừa rồi, đến lúc đó Vưu bà bà nhất định sẽ lất thực lực tuyệt đối trấn áp hắn, cưỡng ép lấy đi Ôn Thần Liên trong cơ thể hắn.

Hắn chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.

Mà đang lúc trong lòng hắn trăm mối tơ vò, một cỗ uy áp kinh người từ phía sau tràn ngập qua, như một ngọn núi lớn đặt trên người hắn vậy.

Dương Khai thân hình lảo đảo, sút nữa đập đầu ngã xuống đất, tranh thủ lúc rảnh rỗi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vị trí mấy chục dặm kia, Vưu bà bà thân hóa cầu vồng, một đường thẳng đuổi theo mà đến, khí thế hung mãnh, lúc truy kích, nàng còn không quên đe dọa Dương Khai:

- Tiểu tử, bổn cung muốn ngươi chết không được tử tế.

Dương Khai làm sao có thể để ý đến nàng? Lực lượng không gian đã thúc giục đến trình độ cực hạn, bận chay lấy mạng.

Nhưng thực lực chênh lệch, khiến hắn cách làm của hắn chỉ là kéo dài hơi tàn thôi.

Ngay Chu Điển cũng có thể bắt được, huống chi là thời khắc này Vưu bà bà tự mình xuất thủ.

Hai ngươi tuy rằng đều là tu vi Đế Tôn tam tầng cảnh, nhưng Vưu bà bà nghiên cứu Thần Du Kính mấy ngàn năm, ngay cả không thể đem nó luyện hóa, cũng có thể muộn một chút thần thông của dị bảo này.

Trước sau không quá 30 tức công phu, thân hình Vưu bà bà liền đã đuổi tới.

Nàng xa xa cười gằn một tiếng, tâm thần hơi động, liền đã đem thi triển thủ đoạn kinh thiên khóa được bốn phía không gian Dương Khai, khiến hắn không thể vận dụng lực lượng không gian thuấn di nữa.

Mà lần này nàng hiển nhiên sẽ không tính toán nhiều lời với Dương Khai, bay thẳng đến, đưa tay chộp lấy, muốn trấn áp Dương Khai.

Dương Khai sắc mặt bất chợt xanh mét, trong đầu trái lo phải nghĩ, cũng nghĩ không ra biện pháp tốt hóa giải nguy cơ trước mắt này.

Hồn táng Ôn Thần Liên lời này đại khái cũng không thể khiến Vưu bà bà dừng tay, đây chỉ là thủ đoạn cuối cùng, cũng là thủ đoạn bất đắc dĩ, không phải cửa ải cuối cùng, Dương Khai cũng không dám vận dụng.

Mắt thấy sắp bị bắt, Dương Khai cũng chuẩn bị tốt đợi Vưu bà bà tới gần liều chết.

Nhưng đúng lúc này, dị biến nổi lên.

Từ phía tây kia, một đạo lưu quang phiêu nhiên mà tới, lắc mình chắn phía trước Dương Khai.

Tịnh lệ thân ảnh, sát khí lạnh lùng.

Dung nhan tuyệt mĩ, kiếm khí lạnh thấu xương.

Dương Khai nhìn thấy bóng lưng tiếu lệ của người này, trước mắt sáng ngời, hô nhỏ nói:

- Cao trưởng lão!

Người đến chính là Cao Tuyết Đình ngay từ đầu đã cách xa bọn họ.

Cũng chẳng biết tại sao, thời khắc này nàng bỗng nhiên đánh tới, đồng thời tại thời điểm nguy cấp đứng ở trước mặt Dương Khia.

Dương Khia chú ý đến một thanh trường kiếm trên tay nàng, trên trường kiếm kia, kiếm phong lợi hại, kiếm vận thoải mái, năng lượng dao động không phải tầm thường.

Đây rõ ràng là một bí bảo thần hồn cấp bậc Đế Bảo!

Nhưng nhìn bộ dáng Đế Bảo này, dường như là vừa mới hoàn thành tế luyện…

Nhưng rất nhanh, Dương Khai liền ý thức được không đúng, hô to một tiếng nói:

- Cao trưởng lão, ngươi không phải là đối thủ, đi mau!

Cao Tuyết Đình chẳng qua là tu vi Đế Tôn nhất tầng cảnh, cho dù đã từng bốn lần đi vào thế giới Thần Du Kình, lực lượng thần thức so với tu vi thân thể cường đại hơn, cũng nhất định là đánh không lại Vưu bà bà, nàng tới đây căn bản không làm nên chuyện gì.

Đối mặt với kêu gọi của Dương Khai, Cao Tuyết Đình thờ ơ, chỉ là khí định thần nhàn đứng tại chỗ, thản nhiên nói:

- Chớ khẩn trương.

Mà bên kia, Vưu bà bà hiển nhiên cũng nhận ra Cao Tuyết Đình, hơi biến sắc mặt, thân hình dừng lại, quát lên:

- Cút ngay!

Nàng dường như không dám hạ thủ với Cao Tuyết Đình, sắc mặt vô cùng kiêng kị.

Cao Tuyết Đình lại không để ý đến nàng, mà là quay đầu liếc nhìn Dương Khai một cái, ân cần hỏi:

- Không có bị thương chứ?

Dương Khai lắc lắc đầu:

- Khá tốt.

- Hạ Sanh bọn họ đâu?

- Đều bị nhốt trong thiên lao, chẳng qua Hạ huynh bọn họ hiện tại thần hồn có chút chấn động, cũng may không có nguy hiểm đến tính mạng.

- Vậy cũng tốt! Cao Tuyết Đình rõ ràng cũng thở phào nhẹ nhõm.

- Cao trưởng lão sao ngươi lại tới đây? Dương Khai kinh ngạc hỏi nàng.

- Ta đi qua Thiên Yêu Sơn, vốn định âm thầm theo dõi tình hình các ngươi rèn luyện, nhưng không nghĩ tới tìm hiểu ra một chút tin tức khiến người khác không muốn nghe, cho nên liền một đường đuổi tới, mà mà đến kịp thời.

Nghe vậy, Dương Khai mặt lộ vẻ hiểu rõ.

Nhưng Cao Tuyết Đình đến quả thật rất kịp thời, nếu là trễ nửa bước, vậy hắn nhất định bị Vưu bà bà sinh cầm.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement