Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
- Hả? Dương Khai nhướng mày.

Tần Triêu Dương nói: - Kiếm này ở trong tay ngươi, mới phát huy ra uy lực. Dương lão đệ cứ dùng trước, nếu có ngày Ngọc nhi thăng cấp Đế Tôn, vậy chuyển giao kiếm lại cho nàng, thế nào?

Hắn giốngnhư ủy thác trước lâm chung, an bài hậu sự của mình.

Ánh mắt Dương Khai lóe lên, trong lòng hiểu được lão đang an bài tính trước.

Tuy rằng Tần Triêu Dương không trẻ gì, nhưng dù sao cũng là võ giả Đạo Nguyên Cảnh, nếu không có gì bất ngờ, sống trăm năm nữa cũng không thành vấn đề.

Nhưng tu vi của lão không cao, ở trong Tinh Giới, con đường võ giả từng bước gai nhọn, ai dám cam đoan mình có thể được chết già. Nói không chừng đến một ngày đột nhiên gặp tai bay vạ gió, bị kéo vào trong phong ba gì liền tự dưng mất mạng.

Nếu thật có khi đó, sẽ không còn ai che chở Tần gia.

Tần Triêu Dương muốn giao Bách Vạn Kiếm cho Dương Khai bảo quản, đầu tiên là người thường vô tội đeo ngọc có tội, sợ rằng Bách Vạn Kiếm sẽ dẫn tới tai họa cho Tần gia. Thứ hai, hẳn là muốn dùng nó làm mấu chốt, kéo gần quan hệ giữa Dương Khai và Tần gia.

Chỉ cần Bách Vạn Kiếm còn trong tay Dương Khai, vậy hắn nhất định sẽ không ngồi mặc kệ Tần gia, nếu như thật xảy ra chuyện, tốt xấu gì cũng còn người chiếu cố cho Tần Ngọc.

Trong lòng Dương Khai khẽ động, nhanh chóng suy đoán dụng ý của Tần Triêu Dương, trầm ngâm một hồi, cũng không chối từ: - Nếu như Tần gia chủ yên lòng với Dương mỗ như thế, vậy ta dùng kiếm này một thời gian, nhất định sẽ không bôi nhọ uy danh tổ tiên Tần gia!

Hắn dùng Bách Vạn Kiếm cũng thuận tay, cũng hiểu thấu mấy chiêu bí thuật kiếm đạo phải phối hợp với bảo vật này mới dùng được, cho nên giữ lại dùng một thời gian cũng được.

- Tốt lắm! Tốt lắm! Tần Triêu Dương mừng rỡ.

Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, mặt đất bỗng phát ra tiếng vang như sấm rền, ngàn vạn con Long mã chạy qua, chấn cho thiên địa rung chuyển, đồng thời linh khí trong thiên địa chấn động.

- Xảy ra chuyện gì? Tần Triêu Dương biến sắc, kinh hô.

Ánh mắt Dương Khai cũng bùng lên tia sáng, thần niệm hùng hồn phóng ra tra xét, ánh mắt của hắn liền nhìn về một hướng, quát: - Ngọn nguồn bên kia, có thứ gì đang tỉnh lại.

- Đi xem thử!

Tần Triêu Dương nghe vậy quát.

Dương Khai cũng có ý đó, hai người nhìn nhau, đều thi triển thân pháp bay ra ngoài.

Vừa rời Tần gia, đối diện xuất hiện một bóng người xinh đẹp lẳng lặng ở giữa không trung, là Diệp Tinh Hàm Thiên Diệp Tông.

Thiếu phụ này vẫn không rời đi, luôn canh chừng bên ngoài Tần gia.

Nhìn thấy Dương Khai, ánh mắt Diệp Tinh Hàm sáng ngời, yêu kiều hô to:

- Dương đại sư, Dương đại sư!

- Tránh ra tránh ra, đừng cản đường! Dương Khai bực mình vung tay, bay qua bên người nàng, nháy mắt chỉ còn cái chấm nhỏ.

Diệp Tinh Hàm cắn răng nhìn bóng lưng của hắn, dậm chân, vội đuổi theo.

- Tần gia chủ... Dương Khai bay phía trước, quay lại liếc Diệp Tinh Hàm, nhỏ giọng hỏi:

- Nữ nhân này có nói cho ngài biết, tìm ta vì chuyện gì?

Tần Triêu Dương nhếch mép cười nói: - Dương lão đệ hiện tại thanh danh vang xa, lại còn anh tuấn khôi ngô, tu vi không kém, là tuấn kiệt nổi tiếng, thu hút thiếu nữ ưu ái cũng là bình thường.

Dương Khai đưa tay vuốt tóc, ưỡn ngực, đầu ngẩng lên cao....

Thoáng cái, hắn lại nghiêm mặt: - Nói nghiêm túc mà.

Tần Triêu Dương lắc đầu: - Cô ta không nói rõ ràng với lão phu, chỉ là muốn nói chuyện với ngươi mà thôi. Ta thấy cô ta không tệ, tuy rằng tuổi lớn một chút, nhưng mà người thon thả, khóe mắt còn chút mị ý, hẳn là vưu vật. Dương lão đệ, ngươi không cân nhắc đề nghị của cô ta sao?

Dương Khai trợn trắng, quét nhìn Tần Triêu Dương, như vừa mới nhận thức lão, hồi lâu sau mới nói: - Tần gia chủ, xin tự trọng, ngài cũng cả đống tuổi rồi, nói những lời này thật không thích hợp!

- Ha ha ha ha!

Tần Triêu Dương cười lớn, vỗ vai Dương Khai, ý vị sâu xa: - Người không phong lưu uổng thiếu niên, người trẻ tuổi, phải nắm chắc cơ hội!

- Dù sao nhất định không phải chuyện tốt, mặc kệ cô ta! Dương Khai bĩu môi.

Trong khi hai người nói chuyện, bên cạnh đã xuất hiện không ít độn quang, đều là những cường giả Đạo Nguyên Cảnh trong Phong Lâm Thành cảm nhận được động tĩnh, đi ra điều tra tình huống.

- A! Dương Khai, là súc sinh ngươi!

Tiếng nói chợt vang lên bên cạnh, rất là căm phẫn.

Dương Khai quay đầu,liếc thấy một khuôn mặt quen thuộc, mắt đỏ rực đang trừng mình.

Người này là phó thành chủ Phong Lâm Thành, Trang Bàn!

Bên cạnh Trang Bàn còn có một người, chính là thiếu niên anh tuấn, môi hồng răng trắng, tu vi không cao, Đạo Nguyên nhất tầng cảnh.

Bỗng nhiên, Dương Khai lại thấy người này hơi quen, nhưng có thể xác định là mình tuyệt đối chưa gặp qua người này.

- Dương Khai! Thanh niên bên cạnh Trang Bàn nghe được, trong mắt bắn ra tia sáng, nhìn chằm chằm vào Dương Khai, hỏi Trang Bàn: - Tiểu tử kia họ Dương?

- Bẩm thiếu cung chủ, chính là tiểu súc sinh đó! Trang Bàn cắn răng nghiến lợi trả lời.

- Súc sinh kêu ai đó. Dương Khai tràn đây khinh miệt nhìn về phía Trang Bàn, cười trào phúng.

Trang Bàn xanh mặt, nhưng không ngu đến chui đầu vào bẫy của Dương Khai, chỉ là trong mắt hắn tràn ngập oán hận vô tận.

- Tần gia chủ, thanh niên kia là ai? Dương Khai nhỏ giọng hỏi Tần Triêu Dương, hắn nhìn thanh niên này dù anh tuấn, nhưng thần sắc nham hiểm, lại đi chung với tên Trang Bàn này, khẳng định không phải thứ gì tốt.

- Phi Thánh Cung, thiếu cung chủ Ninh Viễn Thuật!

- Thiếu cung chủ? Dương Khai kinh ngạc, nhưng nhanh chóng hiểu được, xem ra là thiếu cung chủ Phi Thánh Cung chết đi,. Cung chủ lại lập ra một người nữa, Ninh Viễn Thuật là huynh đệ ruột với Ninh Viễn Thành, tự nhiên tướng mạo tương tự, khó trách mình thấy quen.

Hai người đang nói, Ninh Viễn Thuật đã ra lệnh cho Trang Bàn: - Nếu là thế, vậy không cần khách khí. Trang Bàn, bắt hắn lại cho ta, bổn thiếu phải hỏi hắn cho kỹ!

Trang Bàn nghe vậy, mặt liền khổ sở, đáng thương nhìn Ninh Viễn Thuật, lắp bắp nói: - Thiếu cung chủ, chuyện này...

- Rề rà cái gì, mau ra tay đi, chẳng lẽ ngươi dám không nghe lời của ta? Ninh Viễn Thuật nhìn hắn như thế liền nổi giận, vung tay đánh vào đầu Trang Bàn, làm hắn rụt cổ lại.

- Thuộc hạ... đánh không lại hắn. Trang Bàn tràn ngập bi phẫn nói rồi, người liền không còn khí thế như bóng xì hơi.

Ninh Viễn Thuật trừng lớn mắt nhìn hắn: - Tên kia là Đạo Nguyên nhất tầng cảnh, ngươi cũng là Đạo Nguyên nhất tầng cảnh, còn được đích thân phụ thân chỉ điểm 3 ngày, vì sao đánh không lại hắn?

- Lần trước ta bị đánh quá thảm, bí bảo cũng bị đánh mất hết linh tính... Trang Bàn ngập ngừng nói.

- Đúng là phế vật, ta cần ngươi để làm gì! Ninh Viễn Thuật giận dữ, đạp vào eo Trang Bàn, làm hắn hét thảm lăn sang một bên.

Ninh Viễn Thuật không thèm liếc Trang Bàn, mà căm tức trừng Dương Khai, trầm giọng quát:

- Tiểu tử lăn qua đây!

Hắn vênh mặt hất hàm, giống như mình là người hiệu lệnh thiên hạ, ai dám không nghe.

Võ giả xung quanh nghe vậy, mọi người đều cả kinh biến sắc, vội vàng tránh xa Ninh Viễn Thuật.

Đa số bọn họ đều mới trở về từ Tần gia, đều thấy rõ cảnh Dương Khai nổi giận, biết rõ hắn khó chơi, bây giờ thấy Ninh Viễn Thuật lại đi vuốt mông hổ, làm sao dám ở gần hắn?

Dù là người biết chuyện, lúc này cũng có người quen truyền âm nhập mật, trịnh trọng cảnh cáo.

Thoáng cái, trong vòng 50 trượng quanh Ninh Viễn Thuật, tất cả võ giả đều chạy sạch.

Ninh Viễn Thuật không rõ, còn tưởng là mọi người bị khí thế của mình chấn nhiếp, càng thêm ngông nghênh, không ai sánh bằng.

- Tần gia chủ... Sắc mặt Dương Khai cổ quái, lớn tiếng nói: - Sao ở ngoài hoang dã này, lại nghe được tiếng chó sủa?

Tần Triêu Dương cười lớn: - Hẳn là chó hoang ở đâu chạy tới, Dương lão đệ không cần để ý là được!

Nếu là trước kia, lão là gia chủ gia tộc nhỏ, không dám đắc tội Phi Thánh Cung. Dù nói Phi Thánh Cung cũng không phải đại môn phái gì, nhưng dù sao cũng có một cường giả Đế Tôn Cảnh trấn thủ, bên trong vô số võ giả Đạo Nguyên Cảnh.

Đắc tội thế lực như vậy, ngày lành của Tần gia cũng kết thúc, người ta tùy tiện phái một Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh tới cũng có thể diệt cả Tần gia.

Nhưng hiện tại, lão mang ơn cảm đức Dương Khai, đừng nói vì Dương Khai đắc tội Phi Thánh Cung, ngay cả Tinh Thần Cung cũng mặc kệ.

Hai người một hát một họa, giọng lại lớn làm mọi người nghe rõ ràng, làm cho Ninh Viễn Thuật giận bốc khói, không thể nén nổi.

- Tiểu tử to gan! Ngươi có biết bổn thiếu là ai mà dám nói bậy bạ! Ninh Viễn Thuật giận quá hóa cười, âm trầm quát Dương Khai.

Dương Khai thế mới liếc hắn: - Ngươi là cái thứ gì?

Hắn rất khinh thường, lửa giận càng bùng lên, quát lớn: - Nghe kỹ, bổn thiếu là thiếu cung chủ Phi Thánh Cung - Ninh Viễn Thuật!

- Thiếu cung chủ Phi Thánh Cung? Dương Khai không khỏi mở to mắt, giật mình hô: - Ngươi là thiếu cung chủ Phi Thánh Cung?

- Đúng vậy! Ninh Viễn Thuật thấy hắn như bị dọa sợ, liền hài lòng, âm lãnh mỉm cười như rắn độc, giống như "ngươi sợ là được".

Ngay sau đó, Dương Khai lại nghiêm mặt nói: - Ngại quá, chưa từng nghe qua!

- Ngươi... Ninh Viễn Thuật nghe thế liền biến sắc, sao không biết là Dương Khai đùa giỡn hắn, lửa giận bùng nổ, quát lớn: - Tiểu tử đáng chết!

Nói rồi, hắn vận chuyển nguyên lực, hai tay bấm ấn, lốc xoáy trào ra, sau đó người hắn lóe lên, để lại vô số tàn ảnh, xông tới trước mặt Dương Khai, một chưởng ẩn vào ngực Dương Khai.

- Đây là kết quả ngươi đắc tội ta! Cuối cùng hắn còn không quên cười lạnh.

Nhưng một chưởng này nhất định đánh hụt, Dương Khai chỉ vung tay kéo, liền đẩy tay hắn sang một bên.

Nhất thời không dừng lại được, mất đi cân bằng, Ninh Viễn Thuật suýt nữa ngã lên người Dương Khai.

Ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy Dương Khai cách mình ba tấc đang cười hì hì, mặt hai người sắp dán vào nhau, đối phương cười tràn đầy trào phúng châm chọc.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement