Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
- Hắc hắc... Pháp thân bỗng nhiên nhìn Sơn Quỷ toét miệng cười.

Mồ hôi lạnh trên trán Sơn Quỷ chảy xuống như mưa, nuốt nước miếng thét: - Phong Quỷ, ta cảm thấy... không đúng lắm a, thứ này hình như không phải là ảo thuật.

Sắc mặt Phong Quỷ trầm xuống, quát lên: - Thủ vững tâm thần, chớ để bị ngoại cảnh nhiễu loạn!

Cho tới giờ khắc này, hắn vẫn cảm thấy mọi thứ trước mắt chỉ là ảo ảnh, bởi vì không ai có thể tự nhiên biến ra một người đá cùng một thiếu phụ như vậy, ngay cả 10 đại Đế Tôn cũng không thể nào làm được.

Sơn Quỷ nghe vậy, hít sâu một hơi, tâm tình hoảng loạn thoáng bình phục.

Lúc này Dương Khai lại nhìn về phía Phong Quỷ cùng Lôi Quỷ quỷ dị cười, nói: - Đoán xem, vị Sơn Quỷ lão huynh này của các ngươi có thể trụ được mấy phát?

Lôi Quỷ hừ lạnh một tiếng: - Đồ giả trang cũng có thể giết người sao? Chớ nói đây chẳng qua chỉ là ảo giác, cho dù thật sự có cường giả Đế Tôn Cảnh ở đây, Sơn Quỷ cũng có thể kiên trì không ngã trong vòng 10 hơi thở.

Phong Quỷ cũng nói: - Tiểu tử, chớ xem thường tứ quỷ Huyết Đao chúng ta a!

Dương Khai cười to: - Vậy thì gọi tứ quỷ các ngươi thành tứ ma đi! Nói rồi, hắn liền hướng về phía pháp thân kêu lên: - Nghe rồi chứ, người ta nói cho dù là Đế Tôn Cảnh xuất thủ, lão huynh Quỷ Sơn này cũng có thể kiên trì không ngã trong vòng 10 hơi thở đó!

- 10 hơi thở liền sao... Pháp thân lặng lẽ cười, nụ cười kia trong nháy mắt chợt biến thành dữ tợn, ồm ồm nói: - Ba hơi thở là đủ rồi!

Dứt lời, hắn liền vung quyền, đấm mạnh về phía Sơn Quỷ.

Cũng không biết có phải bởi vì thi triển thuật hợp kích hay không, mà từ lúc Sơn Quỷ hiện thân tới giờ chưa từng di động qua, chỉ một mực khoanh chân ngồi ở giữa không trung, chẳng những phụ trách phòng ngự, phong tỏa, mà dường như lực lượng của bốn người đều lấy hắn làm đầu mối để lưu chuyển vậy.

Cho nên mặc dù thấy pháp thân tung quyền, hắn cũng không có ý định tránh né.

Nhưng sắc mặt của hắn lại ngưng trọng, khẽ đưa tay ra, Tu Di Phong lần nữa xuất hiện, chỉ có điều Tu Di Phong lần này lại gần như biến thành thực chất, tia sáng đại phóng, tựa như thật sự có một ngọn núi lớn đang chắn phía trước hắn vậy.

- Châu chấu đá xe! Pháp thân hừ lạnh, quả đấm như ngọn núi lớn hung hăng nện xuống.

Uỳnh...

Tiếng nổ truyền ra, thiên địa lắc lư một trận, đầu quyền kia cùng Tu Di Phong va chạm bỗng nhiên tạo nên từng tầng lực lượng sáng chói, biến thành lốc xoáy lan ra xung quanh.

Vẻ mặt Sơn Quỷ vốn ngưng trọng trong khoảnh khắc chợt trở nên tái nhợt, phun ra một chùm sương máu, khí thế lập tức uể oải. Mà cùng lúc đó, ngọn Tu Di Phong chắn giữa Sơn Quỷ và pháp thân cũng ầm ầm vỡ nát, biến thành vô số tia sáng, bắn nhanh ra xung quanh.

- Cái gì? Sắc mặt Phong Quỷ đại biến.

- Không thể nào! Lôi Quỷ cũng la lên thất thanh.

Hai người không thể tin được vào mắt của mình.

Sơn Quỷ trời sinh phòng ngự mạnh mẽ, nhưng vừa đối mặt đã bị người đá kia phá vỡ phòng ngự, đập nát Tu Di Phong, trực tiếp bị thương nặng. Hai người đều tự nhủ: Chẳng lẽ đây cũng là ảo giác? Nếu đây là ảo giác, cũng không khỏi quá chân thật đi.

Sơn Quỷ đẫm máu, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi quanh quẩn trước mũi Phong Quỷ và Lôi Quỷ, khiến hai người chấn động toàn thân.

Mà pháp thân sau một kích kia cũng không dừng tay, lại tung ra một quyền nữa.

Uỳnh...

Tiếng nổ đinh tai nhức óc lần thứ hai truyền tới, lần này Sơn Quỷ không có Tu Di Phong ngăn cản, liền liều mạng thay đổi pháp quyết, đem thần thông của bản thân thi triển đến cực hạn, lực lượng nguyên tố thổ hệ tràn ngập ra, thổ pháp tắc lượn lờ, biến thành phòng hộ.

Răng rắc đùng...

Liên tiếp những tiếng nổ giòn tan vang lên, mắt thường cũng có thể thấy được, trong phạm vi mấy trăm trượng, một quầng sáng trong suốt như chén lớn úp ngược hiện ra, nhưng giờ phút này, quầng sáng lại nứt ra từng khe hở, tiếp đó vỡ nát ra như gương, biến thành từng điểm sáng, tan biến trong trời đất.

Dương Khai thả lỏng người, toét miệng nhìn về phía Phong Quỷ, Lôi Quỷ cười nói: - Xem ra, lực lượng phong tỏa đã bị đánh nát rồi a, các ngươi còn khẳng định đây chỉ là ảo giác hay không?

Sắc mặt hai người Phong Quỷ, Lôi Quỷ âm trầm gần như có thể vắt ra nước, trong lòng chấn động không còn biết trời trăng gì nữa. Cảnh tượng mắt thấy tai nghe trước mắt, khiến cho tâm thần bọn họ rối tung bàng hoàng, thật sự không dám xác định rốt cuộc có phải là ảo giác hay không nữa.

- Phốc...

Bên kia, Sơn Quỷ lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, khí thế vốn uể oải lại càng thêm không chịu nổi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, nhìn về phía Phong Quỷ cùng Lôi Quỷ, khó nhọc nói: - Cứu... ta!

Pháp thân cười gằn, lại lần nữa đấm ra quyền thứ ba.

Nhưng giờ phút này, Sơn Quỷ đã vô lực để phòng ngự, mắt thấy quả đấm to như sườn núi đang lao tới, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh như băng, tay chân chết lặng.

Quả đấm trực tiếp đánh lên người Sơn Quỷ, giữa không trung, thân thể Sơn Quỷ lập tức vỡ toạc ra, biến thành một đám sương máu, phiêu đãng bay xuống, khí tức toàn thân trong nháy mắt cũng biến mất không thấy.

- Nhìn đi, chỉ có ba hơi thở! Pháp thân đánh xong thu tay lại, xoay người nhìn về phía Dương Khai cười nói.

Dương Khai giơ ngón tay cái về phía hắn.

Hai người Phong Quỷ, Lôi Quỷ liếc nhau, đều biết tình huống không ổn. Giờ phút này cũng bất chấp những cái khe không gian đang quanh quẩn xung quanh, mạnh mẽ thúc dục lực lượng, pháp tắc lượn lờ quanh người, xông phá lực lượng không gian phong tỏa, chia hai hướng bỏ chạy.

- Nếu đã đến rồi, thì cũng đừng đi nữa! Dương Khai cười hắc hắc, thân hình thoắt một cái bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Phong Quỷ, Long trảo chộp thẳng về phía hắn.

Phong Quỷ kinh hãi thất sắc, Huyết Đao trên tay vung lên, dùng sức bổ qua. Trường đao phát ra tiếng gió gào thét, ẩn chứa uy năng cực lớn.

Ánh mắt Dương Khai trở nên quyết liệt, bắt lấy Huyết Đao kia trên tay.

Chỉ trong nháy mắt, âm thanh như tiếng kim loại va chạm chợt vang lên chói tai.

- Đùa gì thế... Con mắt Phong Quỷ trợn trừng muốn rớt xuống đất, hắn hoảng sợ phát hiện, đối phương chỉ bằng vào lực lượng thân thể lại có thể tiếp nhận một kích của mình, hơn nữa không bị thương mảy may.

Huyết Đao này của hắn chính là bí bảo cấp Đạo Nguyên, một kích liều mạng giờ khắc này, cho dù là Đế Tôn Cảnh cũng không dám lấy tay đón đỡ.

Nhưng đối phương lại làm được.

Ngay chớp mắt khi hắn đang thất thần, bàn tay kia của Dương Khai đã trực tiếp khắc ở trên lồng ngực của hắn, nguyên lực cuồng bạo trút ra, truyền vào trong cơ thể Phong Quỷ.

Một tiếng "Oa" truyền ra, thân hình Phong Quỷ như bị sét đánh, đẫm máu bay đi, quầng sáng quanh người cũng mờ đi.

Dương Khai theo sát không tha, pháp quyết hai tay thay đổi, liên tục bắn vài cái lên người Phong Quỷ, trực tiếp trấn áp tu vi của hắn lại.

Gương mặt Phong Quỷ tuy rằng tái nhợt khiếp sợ, lại vẫn như cũ lạnh lùng nhìn Dương Khai, gào lên: - Muốn giết cứ giết! Tin tức của ngươi sẽ truyền về tổng đà Huyết Đao, lần sau sẽ có người càng lợi hại hơn tới tìm ngươi.

- Ta giết toàn bộ đám người các ngươi, ai có thể tiết lộ tin tức của ta chứ? Dương Khai cười lạnh không ngừng.

Phong Quỷ nói:

- Độn thuật của Lôi Quỷ độc nhất vô nhị, ngươi bắt không được hắn.

- Ngươi chưa tỉnh ngủ sao? Dương Khai châm chọc cười.

- Phong Quỷ...

Đúng lúc này, bên cạnh cách đó không xa truyền tới một tiếng kêu như đưa đám, Phong Quỷ nghe vậy sửng sốt, quay đầu nhìn về phía bên đó, chỉ thấy Lôi Quỷ đang ủ rũ cúi đầu đứng giữa không trung, xung quanh thân thể hiện ra chằng chịt từng luồng Nguyệt Nhận đen như mực, phát ra tiếng vù vù, tích xúc lực lượng chờ phát động, khiến hắn không dám có chút dị động.

- Làm sao mà ngươi... Phong Quỷ tỏ ra không thể tin nổi nhìn Lôi Quỷ, không ngờ đối phương lại không trốn.

- Gặp hạn! Lôi Quỷ than thở một tiếng, ánh mắt phức tạp nhìn Dương Khai nói: - Cấp trên đã coi thường người này, chúng ta... không phải là đối thủ!

- Thì ra là thế...

Phong Quỷ cười thê thảm.

- Ta đi trước một bước! Bỗng nhiên Lôi Quỷ trầm giọng nói, ngay sau đó hai tay bấm niệm pháp quyết, nguyên lực toàn thân đột nhiên bạo loạn, thân thể cũng theo đó căng phồng lên.

Sắc mặt Dương Khai đại biến, quát lớn: - Ngươi dám!

Lôi Quỷ lộ vẻ châm chọc: - Bổn tọa không phải đối thủ của ngươi, nhưng vẫn có quyền lựa chọn chết như thế nào!

Dứt lời, toàn thân hắn nổ tung, hài cốt không còn.

Sau khi hắn bị bao vây, lại trực tiếp lựa chọn tự bạo, ý chí kiên định, hành động quả quyết khiến người ta không thể ngờ được, Dương Khai muốn ngăn cản cũng không kịp.

Mà một vị cường giả Đạo Nguyên tam tầng cảnh tự bạo, uy lực quả thực khiến cho người ta giận sôi.

Trong hư không trực tiếp bị vụ nổ tạo thành một cái hắc động, không gian vỡ nứt, từng dòng khí bạo loạn bay lượn khắp nơi. Mặc dù Dương Khai không ở gần đó nhưng cũng bị dư ba quét tới chật vật, Phong Quỷ bị phế đi tu vi kêu lên một tiếng đau đớn, xương cốt toàn thân nát hết, thất khiếu chảy máu mà chết.

Diệp Tinh Hàm cũng bị dư ba vụ tự bạo kia đánh cho bay lên thật cao, không ngừng thúc giục nguyên lực ngăn cản, gương mặt xinh đẹp tái nhợt.

Một lúc sau, dư ba mới từ từ ổn định.

Dương Khai lắc mình một cái đi tới trước mặt Phong Quỷ, thấy khí tức của người này đã không còn, chết đến không thể chết lại.

- Mẹ kiếp! Dương Khai không nhịn được chửi một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Hoa Thanh Ti, quát lớn: - Hoa tỷ, để lại người sống!

Huyết Đao rốt cuộc là tổ chức gì, lần này tìm hắn vì nguyên nhân gì, hắn không biết gì cả. Nếu như có thể bắt được một hai người còn sống tra khảo, chưa chắc đã không thể dò ra một chút tin tức.

Hắn không trực tiếp giết chết Phong Quỷ, mà chỉ phế bỏ tu vi của hắn, chính là có suy nghĩ này. Nhưng không ngờ Phong Quỷ lại bị dư ba tự bạo của Lôi Quỷ đánh chết.

Sơn Quỷ thì đã bị pháp thân đánh vỡ nát, hiện tại cũng chỉ còn có Hỏa Quỷ là còn sống, dĩ nhiên hắn không muốn Hỏa Quỷ cũng chết theo.

Mà sau khi hắn hô lên câu kia, liền đứng chết trân nhìn lại.

Hoa Thanh Ti lưu chuyển dải lụa màu quanh người, quay đầu lại cười khổ nhìn hắn, nói: - Điều này... e là có chút khó khăn.

Cách đó không xa trước mặt nàng, Hỏa Quỷ cười lên thê lương, Huyết Đao của hắn chẳng biết từ lúc nào đã tự thọc vào tim của mình, máu tươi trong miệng tràn ra. Mặc dù vẻ mặt đau đớn nhưng vẫn như cũ hung ác cười to: - Huyết Đao xuất thủ, không chết không thôi, ha ha ha ha!

Nhìn dáng vẻ của hắn, hiển nhiên là tự sát, có lẽ nhìn thấy ba người kia trước sau đều đã ngã xuống, cảm thấy không có hy vọng chạy chết, nên hắn liền trực tiếp dùng Huyết Đao cắm vào tim mình.

Vết thương trí mạng như vậy, ngay cả Đế Tôn Cảnh cũng sống không được bao lâu, đừng nói chi Hỏa Quỷ chỉ là Đạo Nguyên tam tầng cảnh, để mặc không quản mà nói, chỉ cần một lúc nữa hắn sẽ gặp tắt thở.

Sắc mặt Dương Khai xanh mét, nghiến răng quát: - Không được bổn tọa đồng ý đã muốn chết sao? Nằm mơ đi!

Dứt lời, thân hình hắn liền thoắt một cái, đi tới trước mặt Hỏa Quỷ, một tay vỗ lên người hắn, ngăn cản lực lượng của hắn lại, miễn cho người này cũng lựa chọn tự bạo như Lôi Quỷ, nếu thật như vậy thì đúng là vô lực xoay chuyển.

- Ngươi... ngươi làm gì đó! Mặc dù đã ngửi thấy mùi vị tử vong, nhưng thấy dáng vẻ dữ tợn của Dương Khai, Hỏa Quỷ vẫn là không nhịn được hoảng sợ.

Dương Khai cười lạnh không ngừng: - Làm cái gì hả, đương nhiên là cứu ngươi, không cần cảm tạ!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement