Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Luyện chế Huyết Cuồng đan không khó, khó là tìm nguyên liệu, bởi vì toàn bộ đều là linh dược cấp Đế, hơn nữa rất nhiều thứ rất đặc thù, rất khó tìm được.

Năm đó Cao Tuyết Đình cũng là may mắn trùng hợp mới thu gom đủ nguyên liệu Huyết Cuồng đan, tìm luyện đan sư cấp Đế trong Thần Điện luyện chế một lò, đáng tiếc cuối cùng cũng chỉ ra lò một viên, hơn nữa còn là hạ phẩm.

Hiện tại Dương Khai vừa ra tay là một viên Huyết Cuồng đan thượng phẩm, giá trị tự nhiên không thể so sánh.

Nhìn bã thuốc dưới đất, Cao Tuyết Đình liền hiểu, hẳn là Dương Khai luyện chế rất nhiều lò, mới lấy ra một viên tốt nhất tặng cho nàng.

- Viên Huyết Cuồng đan ban đầu của Cao trưởng lão thì ném đi, vật đó tuyệt đối không thể dùng. Dương Khai nghiêm mặt nói.

Cao Tuyết Đình gật đầu, lấy ra bình ngọc Huyết Cuồng đan, đổ ra linh đan, bàn tay chấn động, trực tiếp chấn nó thành phấn, lại bỏ vào viên của Dương Khai, nhìn hắn: - Giờ thì ngươi yên tâm chưa?

Dương Khai cười hắc hắc, chớp mắt nói: - Nếu lần sau Cao trưởng lão còn muốn luyện chế linh đan cấp Đế gì, cứ việc tới tìm ta, đệ tử luyện đan tinh thông, trình độ xuất chúng, có thể giảm 20% cho ngài.

Cao Tuyết Đình buồn cười: - Đều là Đế Tôn rồi, đừng không cẩn thể diện như họ Ôn kia, miễn làm người ta chê cười.

Khóe miệng Dương Khai co rút: - Thì ra Cao trưởng lão luôn coi Ôn điện chủ như trò cười...

Cao Tuyết Đình hừ khẽ, nhìn xung quanh, chuyển đề tài: - Ta xem trong dược viên còn một chút linh dược, vì sao ngươi không thu lấy? Để lại làm gì?

Nói rồi, nàng chợt hiểu, bừng tỉnh: - Ta hiểu rồi, luyện đan sư các ngươi khi lấy linh dược sẽ không nhổ tận gốc, mà còn cố ý để lại hạt giống, phải không?

Dương Khai nói: - Quả thật có quy củ ngầm này, nhưng đó là nhắm vào linh dược chưa trưởng thành. Dược viên này tồn tại quá lâu, tất cả linh dược đều trưởng thành, có thể thu lấy.

- Vậy vì sao ngươi còn để lại một chút? Cao Tuyết Đình tràn đầy khó hiểu.

Dương Khai cười khổ nói: - Những linh dược này thì không đụng được, trên đời có một số linh dược khi hái rồi, mặc kệ bảo tồn tốt thế nào, đều sẽ trôi mất linh khí trong thời gian rất ngắn, biến thành cỏ khô. Cho nên bình thường, khi cần dùng linh dược này thì đều sẽ hái lúc tươi. Trong những dược liệu Cao trưởng lão đã lấy, có một số là kiểu này.

Dương Khai cả kinh, vội tra xét nhẫn không gian, không lâu sau lấy ra hai cây linh dược mất nhiều linh khí, tiếc rẻ nói:

- Thật là vậy.

Hai gốc linh dược này là nàng đào lấy trong này, nhưng không ngờ qua một ngày đã trôi mất nhiều dược tính như thế, chưa tới hai ba ngày là sẽ biến thành cỏ khô mất.

- Vậy chẳng phải đáng tiếc những linh dược này. Cao Tuyết Đình nhìn 20 gốc linh dược còn để đó, mỗi một gốc đều cực kỳ hiếm có.

- Cũng không sao. Dương Khai mỉm cười, không nói thật.

Những linh dược khác thì cũng thôi, không hái được cứ để đó, chờ sau này cần thì trở lại lấy cũng không muộn.

Chỉ có cây Sinh Thân Quả, làm Dương Khai luyến tiếc.

Trên cây đã có 3 nụ hoa, tuy rằng phải chờ không biết bao nhiêu năm mới sinh ra trái, nhưng những thứ này là vật tuyệt tích, đặt ở đó không dời đi được làm trong lòng Dương Khai như có mèo đang cào.

Tuy nhiên hắn có Tiểu Huyền Giới, nếu xử lý, vẫn có cơ hội lớn tận diệt vườn thuốc này, chỉ là hiện tại Cao Tuyết Đình còn ở đây, Dương Khai phải đưa nàng đi trước mới được.

- Nếu trưởng lão đã không sao, vậy chúng ta ra ngoài, Lục Văn sư muội còn chờ bên ngoài. Dương Khai đề nghị.

- Được!

Hai người lập tức đến cửa ra, Dương Khai vung tay đánh ra mấy đạo đế nguyên, mở ra cấm chế, cùng Cao Tuyết Đình rời khỏi đây.

Ra bên ngoài, mùi máu tanh phà tới, nhìn ra ngoài, chỗ hoang vắng này có mấy thi thể nằm ngang dọc, không còn nguyên vẹn, chết rất thê thảm.

Cao Tuyết Đình cả kinh, còn tưởng bên ngoài có mai phục.

Nhìn kỹ lại, liền thấy hai nữ nhân lẳng lặng đứng đó, một người chừng 20, rất xa lạ, dù tuổi không lớn nhưng lại là Đạo Nguyên tam tầng cảnh, còn một người khác chính là Lục Văn đệ tử Thần Điện, có điều Lục Văn giống như bị dọa, sắc mặt tái nhợt.

Nhìn thấy Cao Tuyết Đình cùng Dương Khai xuất hiện, ánh mắt hai nữ nhân đều sáng lên, cùng đi lên đón.

- Cao trưởng lão! Lục Văn như gặp được người thân, trong mắt tràn đầy mừng rỡ, mặt cũng đỏ hồng lên.

Trương Nhược Tích mỉm cười: - Lục tỷ tỷ yên tâm rồi chứ, tiên sinh ra tay nhất định không thành vấn đề.

Lục Văn cười có chút mất tự nhiên, nói: - Cám ơn Dương sư huynh ra tay giúp đỡ.

Dương Khai nói: - Lục sư muội quá lời, ta cũng là đệ tử Thần Điện, trưởng lão gặp nạn, ta không thể mặc kệ.

Cao Tuyết Đình nói: - Mặc kệ thế nào, lần này đúng là nhờ có ngươi, bằng không ta...

Nói đến đây, nàng không khỏi rùng mình, nhớ lại nguy cơ ập tới, nàng vẫn không khỏi sợ hãi.

Lắc đầu, nàng ôn nhu nói: - Chuyện đến đây là xong, ta định trở về trở về Thần Điện, Lục Văn ngươi đi theo ta.

Lục Văn mừng rỡ, vội thưa: - Vâng!

Dù nàng phụng lệnh Thần Điện ở Đông Vực thăm dò các loại tin tức, nhưng dù sao một mình lang bạc bên ngoài, thường nhớ các huynh đệ tỷ muội, cảnh sắc quen thuộc.

Giờ Cao Tuyết Đình muốn dẫn nàng về Thần Điện, tự nhiên làm nàng mừng rỡ.

- Dương Khai, còn ngươi? Cao Tuyết Đình quay sang nhìn Dương Khai.

Nếu Dương Khai xuất hiện ở Đông Vực, nhất định là có chuyện phải xử lý, nên nàng cũng không tùy tiện hỏi hắn có cùng nàng trở về Nam Vực.

Quả nhiên, Dương Khai lắc đầu: - Ta còn phải đi một chỗ, tìm một người bạn.

Cao Tuyết Đình vuốt cằm, nói: - Vậy ngươi phải cẩn thận, tuy rằng giờ ngươi đã là Đế Tôn, thực lực cũng không kém, nhưng thiên hạ này tài ba dị sĩ lớp lớp, rất nhiều không đơn giản như bề ngoài.

- Đệ tử ghi nhớ. Dương Khai cung kính nói.

- Có thời gian... về thăm Thần Điện, nói gì thì ngươi cũng là đệ tử ký danh của Thần Điện.

- Sẽ có.

Thanh Dương Thần Điện, hắn nhất định phải về, bởi vì hắn còn phải đi Thần Du Kính, thực hiện hứa hẹn với Thiên Diễn.

Gió thơm thoảng qua, người đã không còn.

Cách xa trăm dặm, Lục Văn kinh ngạc không thôi, hỏi Cao Tuyết Đình:

- Trưởng lão, thực lực Dương sư huynh mạnh đến thế, vì sao chỉ là đệ tử ký danh của Thần Điện?

Với thực lực mà Dương Khai biểu hiện, làm trưởng lão tông môn cũng dư sức, vốn nàng tưởng Dương Khai cũng là đệ tử đứng đầu như Hạ Sanh, Tiêu Bạch Y, nhưng không ngờ lại chỉ là ký danh.

Cao Tuyết Đình nghĩ một hồi, nói: - Bởi vì hắn không cam lòng gia nhập Thần Điện, Thanh Dương Kim Lệnh của hắn, còn là bổn cung cố ý nhét cho hắn.

- A...

Lục Văn thất thần.

...................

Trên hoang nguyên, cửa vào tiểu thế giới, Dương Khai nhìn Cao Tuyết Đình cùng Lục Văn đi xa, mới lấy ra Vạn Thú Ấn, đưa cho Trương Nhược Tích: - Ngươi luyện hóa thứ này, tạm thời dùng nó.

Trương Nhược Tích nhận lấy, nhìn qua, trong lòng tràn đầy vui vẻ, giòn giã nói: - Cám ơn tiên sinh ban cho bảo vật!

Dương Khai trước giờ không cho nàng bảo bối gì, nhưng Lưu Viêm, Hoa Thanh Ti cùng pháp thân đều cầm giữ một món Đế Bảo, toàn là của Dương Khai tặng, Trương Nhược Tích dù ngoài miệng không nói, trong lòng lại rất mong chờ.

Hơn nữa nàng cũng biết, Dương Khai sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, chỉ là tạm thời không có thích hợp cho nàng dùng.

Nhưng không ngờ Dương Khai nhanh như vậy liền đưa cho nàng một món.

Đừng nói là một cái ấn cổ quái, dù chỉ là một cái cân, chỉ cần là Dương Khai tặng, vậy cũng là bảo bối.

Nàng lật qua lật lại Vạn Thú Ấn, Trương Nhược Tích toát ra mỉm cười như hoa, càng nhìn càng vui vẻ.

Dương Khai liếc nàng, nói: - Dường như lệ khí của ngươi rất nặng, lần sau khi chiến đấu phải khống chế một chút.

Trương Nhược Tích nghe vậy, thè lưỡi nói: - Ta cũng không biết là sao, chỉ cần vừa chiến đấu với người ta, bản thân như biến thành người khác, lúc trước Lục Văn tỷ tỷ bị dọa không nhẹ...

Lục Văn sắc mặt tái nhợt, không phải là vì không chịu nổi máu tanh, nàng cũng chiến đấu với người khác, cũng từng giết người, tràng diện này còn không làm nàng hoảng sợ, nàng biến thành như thế tuyệt đối là vì Trương Nhược Tích.

Dương Khai cũng không biết vì sao, Dương Khai còn nhỏ tuổi, làm sao lại có lệ khí như vậy, nếu loại khí tức này xuất hiện trên một kẻ giết người như ma thì không kỳ quái, nhưng xuất hiện trên người Trương Nhược Tích khiến người ta rất chú ý.

Giải thích duy nhất mà hắn nghĩ tới, chính là huyết mạch của Trương Nhược Tích.

Nếu có cơ hội gặp lại Đoàn Hồng Trần, phải hỏi cho rõ ràng, bằng không lệ khí tàn bạo ảnh hưởng tâm tính Trương Nhược Tích sau này, lỡ nàng biến thành ma đầu giết người không chớp mắt thì thảm rồi.

- Tiên sinh, bây giờ chúng ta đi đâu? Trương Nhược Tích hỏi.

- Không đi đâu cả, chờ ta xử lý xong chuyện chỗ này.

Dương Khai nói rồi, lại mở ra cửa vào tiểu thế giới, vung tay kéo, đưa cả Trương Nhược Tích vào.

Trong dược viên thượng cổ này, ngoài 20 gốc linh dược mà Dương Khai để lại, thì không còn gì nữa, linh khí lại rất dày đặc.

Vào trong, Dương Khai cho Trương Nhược Tích tự tìm chỗ nghỉ, hắn thì đi thẳng vào 2 dược viên trong cùng.

Nhìn ngắm một hồi, Dương Khai đã có tính toán.

Sau đó, hắn bấm linh quyết, đế nguyên tuôn trào, vung tay đánh ra những đạo lực lượng xuống đất rồi biến mất.

Dương Khai động tác nhanh nhẹn, nhưng rất cẩn thận, sợ phá hỏng gì đó.

Làm chừng một canh giờ, ngay cả Dương Khai đã thăng cấp Đế Tôn, cũng toát ra mồ hôi, tiêu hao không nhỏ.

Nhưng xử lý ban đầu đã xong, còn lại thì dễ làm.

Hắn ngồi xuống một hồi, khôi phục chút lực lượng, mới đứng dậy.

Thần niệm trào ra như thủy triều, trực tiếp bao phủ hai mảnh dược viên, sau đó Dương Khai dậm châm, quát: - Lên!

Oành ầm ầm, cả tiểu thế giới rung chuyển, hai mảnh dược viên bị lực lượng khổng lồ bao phủ, từ từ nâng lên.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement