Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
- Đại nhân, là người bên Ngưu đại nhân! Một Yêu tộc tới gần Dương Hữu Vi, nhỏ giọng nói.

Dương Hữu Vi nghe vậy hơi biến sắc, vội vàng bay lên nhìn, khi thấy rõ hình dáng quái vật khổng lồ đó, không nhịn được quát khẽ: - Ngưu Toàn!

Trước đó hắn từng có nhắc tới Ngưu Toàn, dù Dương Khai không hỏi kỹ, nhưng cũng hiểu Ngưu Toàn là một Yêu Tướng, hẳn là ngang hàng với Dương Hữu Vi, không ngờ hôm nay lại gặp ở đây.

Dương Khai đang nghĩ có nên cho Dương Hữu Vi phối hợp với mình giết người diệt khẩu, miễn cho những Yêu tộc không liên quan này phát hiện mình đi cùng Dương Hữu Vi mà xảy ra biến cố, nhưng không ngờ Dương Hữu Vi trực tiếp bay sang bên đó, ở trên không trung lớn tiếng gọi: - Lão Ngưu, ngươi đang làm gì!

Không hề có đáp lại.

Sắc mặt Dương Hữu Vi lại biến đổi, vội hô: - Lão Ngưu, ta là lão Dương, ngươi tỉnh lại nhìn ta!

Những Yêu tộc bay theo cùng Ngưu Toàn cũng nhận ra Dương Hữu Vi, liền có Yêu tộc gào khóc hô: - Dương đại nhân, ngài mau tìm cách cứu đại nhân nhà ta, không biết sao hôm nay đại nhân lại đột nhiên hiện ra chân thân, mặc kệ mọi thứ chạy về phía này, chúng ta ngăn cản thế nào cũng không được, gọi thế nào cũng không đáp lại.

Nghe hắn nói vậy, Dương Hữu Vi lập tức kiểm chứng được suy đoán của mình, ánh mắt lướt qua chỗ cửa mộ địa, sắc mặt đau thương, thở dài nặng nề, khoát tay bay về bên cạnh Dương Khai.

Ầm ầm...

Cây cối gãy ngang, quái vật lớn đó cuối cùng xông qua rừng cây, Dương Khai nhìn kỹ, đó là một con yêu thú dạng bò có hình thể khổng lồ, toàn thân sáng bóng, trên da đầy khe rãnh ngang dọc, rõ ràng là dấu vết thời gian để lại, bốn chân to như căn phòng, mỗi lần dậm xuống là rung trời rung đất.

Hai bên đầu yêu thú này có sừng nhọn như dao, nhưng một cái sừng bị gãy, không biết là ai gây ra, sừng gãy chẳng những không suy yếu khí thế yêu thú này, mà càng làm nó trở nên dữ tợn.

Đây chính là Yêu Tướng Ngưu Toàn! Dương Khai hiểu được, nhưng không rõ vì sao Yêu Tướng này lại hiện ra chân thân, dù rằng Yêu tộc hiện ra chân thân thì sức chiến đấu sẽ tăng vọt, nhưng dù sao cũng không linh hoạt bằng thân người, cho nên không đến lúc bất đắc dĩ, Yêu tộc sẽ không hiện ra chân thân.

- Đây là chuyện gì? Dương Khai quay sang Dương Hữu Vi.

- Đại nạn đã đến, hắn muốn vào mộ địa. Dương Hữu Vi thở dài, có chút thỏ chết cáo khóc, hắn sớm biết Ngưu Toàn sống không được lâu, nhưng không ngờ ngày này đến đột ngột như vậy.

Dương Khai nhìn Ngưu Toàn, lại nhìn về phía cửa mộ mà đám yêu đã chỉ, chợt hiểu ra: - Nó cảm nhận được Vạn Linh Chi Mộ kêu gọi?

Dương Hữu Vi gật đầu: - Tất cả sinh linh Cổ Địa, trước khi đại nạn đến đều có thể cảm nhận được vị trí Vạn Linh Chi Mộ, sẽ không khống chế đi vào trong đó, lão Ngưu hắn... Ôi... Thở dài nặng nề, không nói nên lời.

- Vậy lần này có thể xem thử. Dương Khai nhướng mày.

Hắn không có giao tình với Ngưu Toàn, trước đó không xác định được Vạn Linh Chi Mộ thật giả, hiện tại lại có cách kiểm chứng, bởi vậy Dương Khai không có cảm xúc gì, mà lại hứng thú theo dõi, coi như mở rộng tầm mắt.

Đám thủ hạ của Ngưu Toàn vẫn không ngừng kêu gọi, nhưng sau khi hóa thành chân thân, nó như không nghe được tiếng nào, chỉ biết từng bước đi về phía mộ địa.

Không lâu sau, các Yêu tộc đến đây đều nghe thủ hạ Dương Hữu Vi nói cho chân tướng, hiểu được đại nhân nhà mình muốn vào Vạn Linh Chi Mộ, thần sắc đều ảm đạm, cực kỳ bi ai.

Trước mắt mọi người, Ngưu Toàn đến trước vùng trống trải trước sơn cốc, đột nhiên ngừng bước, ngửa mặt rống ngọ ngọ, liền cắm đầu về phía trước.

Dương Khai lập tức mở to mắt.

Bởi vì trong hư không, một cánh cửa ánh sáng màu xám đen chợt lóe lên, cao mười mấy trượng, đứng sừng sững ở đó, nhưng lại ẩn nấp vô hình, nếu không phải Ngưu Toàn đi vào dấy lên một chút gợn sóng, sợ là người ta không thấy được.

Đúng như Dương Hữu Vi đã nói, chỉ những sinh linh sắp chết trong Cổ Địa mới thấy được cửa mộ này.

Ngưu Toàn đi qua cửa mộ, thân hình khổng lồ nhanh chóng biến mất, gợn sóng lướt qua, cửa mộ cũng ẩn đi.

Các Yêu tộc đi theo Ngưu Toàn đến đây đều khóc rống, kêu rên không ngớt.

Dương Hữu Vi cũng chép miệng, sắc mặt không biết thế nào.

- Thật có cửa mộ! Tận mắt thấy được, Dương Khai hiểu đám người Dương Hữu Vi không gạt mình, bởi vậy chứng minh lão tam thật sự vào Vạn Linh Chi Mộ!

Giờ phải làm sao? Dương Khai đầu to như đấu, hắn không biết bên trong có nguy hiểm gì, nếu vào trong rồi thì làm sao đi ra, lỡ như Vạn Linh Chi Mộ là chỗ có vào không ra, đi vào chẳng phải tự tìm đường chết? Dù hắn có lực lượng không gian, cũng không dám làm bừa.

Mà còn nha đầu Nhược Tích, không ngờ lại thấy được cửa mộ, đúng là làm người ta kỳ quái.

Nghĩ vậy, hắn quay sang Trương Nhược Tích, không xem thì thôi, vừa nhìn liền hoảng sợ, bởi vì Trương Nhược Tích lại đang đi về phía cửa mộ, một tay lần mò cửa mộ vô hình, trong ánh mắt toát ra tia sáng kỳ dị, nhìn rất cổ quái.

- Nhược Tích ngươi đang làm gì! Dương Khai hét lớn.

Trương Nhược Tích người run lên, chợt tỉnh táo lại, khi phát hiện mình lại đến trước cửa mộ mà không hề phát giác, mặt mày biến sắc, muốn lùi trở ra.

Nhưng vào lúc này, cửa mộ ẩn hình lại hiện ra, hơn nữa lần này hiện ra trọn vẹn.

Trong sơn cốc trống rỗng, một cánh cửa ánh sáng xám đen tỏa ra hào quang kỳ dị, lóe lên bao trùm toàn bộ sơn cốc.

Tất cả Yêu tộc bị tia sáng bao phủ đều kinh hãi phát hiện mình không thể động đậy, trong ánh mắt toát ra thần sắc cực kỳ kinh hãi, không ngừng hô to gọi nhỏ.

Dương Khai mắt muốn nứt ra, bị ánh sáng đen bao phủ, mặc kệ hắn vận chuyển lực lượng thế nào, nhưng không thể dời được một bước, thi triển lực lượng không gian cũng không thuấn di được.

Mọi người cùng yêu trong sơn cốc, đều như trúng phép định thân.

- Tiên sinh, ta... Trương Nhược Tích suýt khóc ra, nàng cũng không hiểu mình đã làm gì, nhưng cảnh tượng hiện tại rõ ràng không phải chuyện tốt, trong lòng hoảng sợ cũng tự trách không thôi, cảm thấy lần này tiên sinh bị nàng liên lụy.

- Đại nhân cứu mạng! Dương Hữu Vi gào lên, vốn còn mong Dương Khai cứu mình, nào biết nhìn lại mới thấy Dương Khai cũng không lo được cho mình, bản thân khó bảo toàn, trong lòng cũng trầm xuống đáy.

Biến đổi xảy ra cực nhanh, nhanh đến không ai kịp phản ứng.

Dương Khai lắc mình phát hiện không giãy được, cắn răng muốn tế ra Sơn Hà Chung, nhưng lúc này cửa mộ lại chớp lên, lại ẩn nấp biến mất.

Cùng biến mất, còn có tất cả sinh linh sống trong sơn cốc.

Một mảnh thế giới màu xám đen, không có trời trăng ánh sao, không hoa cỏ cây cối, một mảnh tĩnh mịch, như một mảnh mộ địa.

Dương Khai, Trương Nhược Tích cùng các Yêu tộc hiện thân, lực lượng thần bí trói buộc bọn họ cũng liền biến mất.

Dương Khai lập tức lắc mình đến cạnh Trương Nhược Tích, vận chuyển đế nguyên bao phủ, cảnh giác nhìn xung quanh.

Vừa nhìn, Dương Khai không khỏi ngẩn ra.

Mọi người như đang đứng trên một núi xương, hơn nữa trong tầm nhìn, toàn là xương trắng, những khung xương tan rã dưới đất có lớn có nhỏ, nhỏ gần như bỏ qua, lớn lại cực kỳ khổng lồ, lúc trước thấy Ngưu Toàn biến thành chân thân cũng không đáng kể gì.

Những xương trắng này là của yêu thú đã chết không biết bao nhiêu năm để lại, tất cả đều rất giòn, hơi tác động một chút liền hóa thành vụn xương, rơi xuống.

Ngọ ngọ...

Tiếng thú rống từ gần đó truyền tới, Dương Khai nhìn tới, ánh mắt co rút: - Ngưu Toàn!

Ngưu Toàn đã gặp trong sơn cốc cũng đang ở đây, có điều lúc này nó quấn quanh tử khí, lẳng lặng nằm giữa núi xương, không động đậy, tuổi già xế chiều, đang nằm chờ chết.

Những đốm huỳnh quang bay ra từ người nó, nhảy múa như những tinh linh, tăng thêm một tia sức sống cho vùng đất xám đen đơn điệu này, những huỳnh quang đó như bị dẫn dắt, đang bay vào sâu bên trong.

Huỳnh quang biến mất, sinh cơ trên người Ngưu Toàn càng thêm tối tăm.

- Vạn Linh Chi Mộ! Sắc mặt Dương Khai trầm xuống.

Nếu nói trước đó còn là suy đoán, vậy sau khi thấy Ngưu Toàn, chỗ này là đâu thì chỉ cần nhìn là hiểu.

Vạn Linh Chi Mộ!

Phần mộ sinh linh Cổ Địa, chỗ mà có vào không ra, dù cho Yêu Vương hùng mạnh nhất đi vào đây, cũng đừng muốn sống đi ra ngoài.

Sao lại chạy vào chỗ quỷ quái này vậy chứ? Trước đó Dương Khai còn do dự có nên vào thăm dò, tìm dấu vết của lão tam, giờ hay rồi, không cần nghĩ đã vào, không cho hắn chần chờ.

- Tiên sinh, xin lỗi, vừa rồi ta cũng không biết sao lại như vậy! Trương Nhược Tích sắp khóc ra, nàng cũng biết mình phạm lỗi lớn, chỉ là tình hình vừa rồi thật không phải do nàng, nàng không thể khống chế được thân thể.

Từ sau khi vào Man Hoang Cổ Địa, nàng đã phát hiện bản thân không đúng, nhưng không ngờ lại gây ra tai họa cỡ này.

Dương Khai nhìn nàng, vỗ nhẹ đầu nàng, cũng không nói gì.

Giờ nói gì cũng trễ rồi, đã vào đây, trách mắng Trương Nhược Tích có được gì, hơn nữa hắn cũng chú ý tới Trương Nhược Tích không phải cố ý, hiện tại quan trọng nhất là rời khỏi chỗ quỷ quái này.

Hắn quay lại, nhìn Dương Hữu Vi.

Dù sao Dương Hữu Vi cũng là Yêu tộc bản thổ, nói về hiểu biết Vạn Linh Chi Mộ thì không như mình, nếu có đường ra nào, hắn nhất định là biết.

Vừa nhìn, khóe miệng Dương Khai co rút, hiểu được chỉ sợ Dương Hữu Vi sẽ không giúp được mình, bởi vì lúc này Dương Hữu Vi cùng đám yêu tộc đang ngây ngốc đứng đó, một lớp hào quang màu đen bao phủ bọn họ, những đốm huỳnh quang toát ra từ trong người bọn họ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement