Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Trên bầu trời, ba người bay về phía trước.

Có lẽ vì tiếc rèn sắt không thành thép, Cơ Dao thỉnh thoảng căm tức liếc Thạch Thiên Hà, còn Thạch Thiên Hà vừa gặp đại biến, dù giữ được tính mạng, nhưng cũng mất hồn mất vía, thần sắc u buồn, nếu không phải còn một phần tâm nguyện chống đỡ, chỉ sợ đã không thiết sống nữa.

- Sư tôn, lúc nãy ngài nên giết tên nam nhân bội tình bạc nghĩa kia, làm sao lại tha mạng cho hắn!

Bay nửa ngày, cuối cùng Cơ Dao không nhịn được hỏi, vừa nói còn bừng bừng sát khí, hiển nhiên còn để ý chuyện Đổng Hải bị thương chứ không chết.

Dương Khai im lặng lắc đầu.

- Sư tôn? Thạch Thiên Hà nghe vậy lại kinh ngạc, nhìn Dương Khai, thế mới chắp tay nói: - Thiên Hà bái kiến tiền bối, không biết tiền bối xưng hô thế nào?

Nàng vẫn luôn mơ mơ màng màng, đến giờ mới nhớ tới hỏi thân phận Dương Khai, hơn nữa nghe Tam sư thúc xưng hô, Thạch Thiên Hà cảm thấy có cổ quái.

Tam sư thúc là đệ tử Băng Tâm Cốc, sư tôn của nàng không phải là tổ sư khai phái Băng Tâm Cốc hay sao? Làm sao lại đi gọi một nam nhân là sư tôn?

- Cái gì tiền bối, đây là tổ sư gia, ngươi đúng là có mắt như mù mà. Cơ Dao nghiến răng nói, trong lòng hận không thôi, năm đó vì một nam nhân mà bị đại sư tỷ trục xuất sư môn, hiện tại tổ sư gia trước mắt mà nàng còn không nhận ra.

Vậy không phải có mắt như mù còn gì.

Đại sư tỷ sao lại thu nhận đệ tử như thế?

- Tổ sư gia... Thạch Thiên Hà cả kinh, mở to mắt nhìn Dương Khai, không biết sao hắn lại là tổ sư gia.

Dương Khai lặng lẽ truyền âm: "Thiên Hà, những năm qua Tam sư thúc của ngươi ở bên ngoài, dường như bị kích thích gì, đầu óc có chút vấn đề, nhận nhầm ta thành Băng Vân tiền bối. Ta cũng không nói rõ, sợ nàng lại nổi điên, lần này muốn đưa nàng về Băng Tâm Cốc, đến lúc đó gặp được Băng Vân tiền bối, nàng sẽ tự nhiên hiểu ra. Bây giờ ngươi cứ giả vờ giả vịt, đừng làm lộ ra."

Thạch Thiên Hà kinh ngạc không thôi, không thể ngờ tới vị Tam sư thúc nhìn rất bình thường này lại có vấn đề về đầu óc, nhận nhầm một nam nhân làm tổ sư gia, vấn đề này thật không nhỏ...

Nàng cũng thông minh nhanh nhạy, bởi vậy nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, cung kính hành lễ: - Đệ tử kém cỏi, tổ sư đừng trách.

- Hừ! Cơ Dao lạnh lùng hừ một tiếng, như rất không thích nàng.

Thạch Thiên Hà cười khổ không thôi, nhưng lại nhanh chóng đổi sắc, nói: - Tổ sư, có phải ngài và Tam sư thúc vừa mới trở về Bắc Vực?

Dương Khai ngạc nhiên: - Sao ngươi lại biết?

Thạch Thiên Hà nói: - Vậy các người không biết chuyện tông môn?

Cơ Dao nhíu mày: - Tông môn đã xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Thạch Thiên Hà tái nhợt nói: - Tông môn... bị bao vây rồi. Ở Bắc Vực, rất nhiều sư tỷ muội xuất giá ra ngoài đều chịu khổ trúng độc thủ, cơ nghiệp bên ngoài cũng bị phá hủy. Hiện tại Băng Tâm Cốc còn bị người bao vây, nguy ở sớm chiều.

- Cái gì? Dương Khai cùng Cơ Dao nghe vậy, sắc mặt đại biến.

Cơ Dao giận dữ:

- Kẻ nào làm.

- Vấn Tình Tông! Trong mắt Thạch Thiên Hà lóe lên tia thù hận.

- Vấn Tình Tông? Cơ Dao sắc mặt trầm xuống, giận dữ quát: - Thật to gan, vì sao bọn họ dám hạ độc thủ với Băng Tâm Cốc ta?

Dương Khai nhíu mày, chợt hiểu được chuyện này... có khi liên quan tới mình.

Nghĩ vậy, hắn hỏi: - Thiên Hà, kể rõ ràng từ đầu đến cuối chuyện này, chúng ta thật không biết tông môn có biến cố này.

- Vâng! Thạch Thiên Hà liền kể lại chuyện mấy năm qua ở Bắc Vực.

Mấy năm trước, chuyện lớn ở Tinh Giới là mở ra Toái Tinh Hải, Phong Huyền tông chủ Vấn Tình Tông đột nhiên dẫn người tới Băng Tâm Cốc, ngày đó cường giả Vấn Tình Tông tụ tập mạnh mẽ chèn ép Băng Tâm Cốc, không biết xảy ra xung đột gì, cường giả hai bên đại chiến ở ngoài Băng Tâm Cốc, kết quả lưỡng bại câu thương.

Từ sau đó, Băng Tâm Cốc cùng Vấn Tình Tông liền như nước lửa.

Theo thời gian trôi qua, ân oán hai phái ngày càng lớn, ngày càng sâu, rất nhiều đệ tử Băng Tâm Cốc xuất giá đều bị người Vấn Tình Tông tìm ra, sát hại tàn nhẫn. Các cơ nghiệp bên ngoài cũng bị phá hủy, những thế lực liên quan tới Băng Tâm Cốc cũng bị chèn ép hãm hại.

Đến nửa năm trước, vô số cường giả Vấn Tình Tông theo tông chủ Phong Huyền dẫn đầu, chiếm giữ Băng Luân Thành, phong tỏa xung quanh Băng Tâm Cốc, có xu thế hủy diệt Băng Tâm Cốc.

Băng Luân Thành là tòa thành gần Băng Tâm Cốc nhất, cũng là cơ nghiệp từ khi khai phái, là đầu mối trọng yêu liên hệ với bên ngoài. Hiện tại cả Băng Luân Thành cũng bị chiếm, đủ thấy tình cảnh nguy hiểm của Băng Tâm Cốc.

Từ ngày đó, đến nay đã là nửa năm.

Cũng may Băng Tâm Cốc có đại trận hộ tông, mới chống đỡ được đến nay.

- Vấn Tình Tông cùng Băng Tâm Cốc đều là tông môn hạng nhất ở Bắc Vực, thực lực không kém bao nhiêu, nếu không có ân oán không thể hóa giải, hai bên không thể nào khai chiến. Thiên Hà ngươi có biết nguyên do trong đó? Dương Khai sầm mặt hỏi.

Thạch Thiên Hà nói: - Ban đầu mọi người đều không biết, về sau mới dần truyền ra lời đồn, sở dĩ Vấn Tình Tông quyết liệt như thế, là bởi Phong Khê, con trai của Phong Huyền bị người ta giết trong Toái Tinh Hải.

Cơ Dao cười lạnh: - Tài không bằng người, bị giết cũng thôi, chẳng lẽ giết Phong Khê là đệ tử Băng Tâm Cốc ta?

Thạch Thiên Hà lắc đầu: - Vậy thì không, nghe nói là một nam nhân tên Dương Khai! Mà Dương Khai kia có quan hệ mật thiết với tổ sư, Phong Huyền muốn tìm ra tung tích Dương Khai, chỉ có thể tập trung vào tổ sư, đáng tiếc tổ sư không nói, Phong Huyền thẹn quá thành giận, không tiếc tạo ra đại chiến giữa hai tông, muốn báo thù rửa hận cho con mình.

- Dương Khai... Cơ Dao nhướng mày, mơ hồ cảm thấy cái tên này hơi quen.

Dương Khai thấy thần sắc của nàng không đúng, lau mồ hôi lạnh, vội chuyển đề tài:

- Cho dù Vấn Tình Tông không kém, nhưng Phong Huyền cũng chỉ là Đế Tôn tam tầng cảnh, làm sao lại dồn ép Băng Tâm Cốc đến thế này?

Thạch Thiên Hà lắc đầu: - Cụ thể thì ta không rõ, đệ tử chỉ biết là hiện tại sư môn nguy ở sớm tối.

Ánh mắt Dương Khai lóe lên, đột nhiên nói: - Ngươi muốn rời Đổng gia, ra khỏi Thái Bình Thành, chính là muốn về sư môn góp một phần sức?

Thạch Thiên Hà chua xót đáp:

- Phải! Tuy rằng đệ tử bị sư tôn trục xuất sư môn, nhưng nói tới cùng vẫn là đệ tử Băng Tâm Cốc. Hiện tại sư môn gặp nạn, đệ tử làm sao khoanh tay đứng nhìn? Chỉ là Đổng gia không muốn thả ta đi, bởi vì một khi ta bại lộ thân phận đệ tử Băng Tâm Cốc, nhất định sẽ liên lụy Đổng gia. Hiện tại ở Bắc Vực, không ai dám có dính dáng gì tới Băng Tâm Cốc.

Cơ Dao sững sờ nhìn nàng, gật đầu: - Khó cho ngươi còn có lòng như vậy.

Trước đó nàng còn tiếc rèn sắt không thành thép, cảm thấy sư điệt Thạch Thiên Hà thật hết thuốc chữa, vì một nam nhân mà bị trục xuất sư môn, trăm năm sau lại bị nam nhân kia trục xuất gia tộc, uổng cho có mắt không tròng.

Nhưng giờ xem ra, sư điệt này vẫn còn có chỗ tỏa sáng, ít ra khi tông môn gặp nạn, nàng lại muốn trở về góp một phần lực lượng, biết rõ bên đó khói lửa, sơ sẩy sẽ tan xác, nhưng vẫn không lùi bước trở về, không phải ai cũng làm được.

Thạch Thiên Hà lắc đầu: - Sư môn nuôi dưỡng dạy dỗ, Thiên Hà sống là người Băng Tâm Cốc, chết là quỷ Băng Tâm Cốc!

Cơ Dao gật đầu: - Được, chỉ bằng tâm chí này, đại sư tỷ nhất định sẽ lại thu ngươi vào môn hạ!

- Thật sao? Thạch Thiên Hà mừng rỡ nhìn Cơ Dao.

Cơ Dao khó có khi toát ra mỉm cười: - Yên tâm, nếu nàng không thu, ta sẽ không nhận nàng là đại sư tỷ nữa.

Thạch Thiên Hà hoảng sợ, vội nói:

- Không dám không dám, Tam sư thúc đừng nói đùa.

- Sư tôn, hiện giờ tông môn gặp nạn, chúng ta phải mau trở về, một mình đại sư tỷ khó mà chống đỡ được. Cơ Dao quay sang Dương Khai.

Dương Khai gật đầu: - Ừ, nhưng phải xử lý xong cái đuôi đằng sau mới được, xem ra có người chú ý chúng ta.

- Hả? Cơ Dao nghe vậy, quay đầu nhìn phía sau, chỉ thấy ở chân trời có một mảnh chấm đen nhanh chóng phóng về phía này, rõ ràng là nhắm về phía bọn họ.

Thạch Thiên Hà biến sắc: - Hỏng rồi, nhất định là chúng ta bại lộ thân phận ở Thái Bình Thành, dẫn tới người ta chú ý.

- Thiên Hà, ngươi có biết là ai tới? Dương Khai quay lại, nhàn nhạt hỏi.

Thạch Thiên Hà nhíu mày, nói: - Nếu như đệ tử không đoán sai, hẳn là người Huyền Lôi Các.

- Huyền Lôi Các... Khóe miệng Dương Khai nhếch lên, toát ra một chút đùa cợt.

Thạch Thiên Hà nói: - Thái Bình Thành và Huyền Lôi Các có quan hệ mật thiệt, có pháp trận không gian liên thông nhau, dễ dàng qua lại. Mà hiện tại Huyền Lôi Các đang quy phục Vấn Tình Tông, chúng ta bại lộ thân phận, khẳng định Huyền Lôi Các sẽ không ngồi mặc kệ, nhất định muốn bắt chúng ta đi Vấn Tình Tông lĩnh công.

- Vậy phải xem bọn họ có bản lĩnh này không. Dương Khai cười lạnh.

- Các chủ Huyền Lôi Các là tu vi gì?

- Các chủ Huyền Lôi Các Bạch Du là Đế Tôn lưỡng tầng cảnh! Thạch Thiên Hà sắc mặt nặng nề. - Bọn họ còn có 4 trưởng lão Đế Tôn nhất tầng cảnh, cộng thêm Nghiêm Đông thành chủ Thái Bình Thành, vậy là 5 Đế Tôn nhất tầng cảnh. Sư thúc, chúng ta nên đi trước thì hơn.

- Đi cái gì, khó có lúc đưa lên tận cửa mà. Cơ Dao trừng nàng.

Thạch Thiên Hà ngẩn ngơ, không biết Tam sư thúc lấy đâu ra tự tin như thế, nghĩ lại đầu Tam sư thúc còn có vấn đề, lại vội nhìn sang Dương Khai, trưng cầu ý của hắn.

Dương Khai mỉm cười: - Yên tâm! Chỉ là mấy thằng hề mà thôi.

- Thằng hề.... Thạch Thiên Hà hết chỗ nói, một Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, năm Đế Tôn nhất tầng cảnh, làm sao là thằng hề được chứ.

Không lẽ nam nhân này cũng giống một, đầu óc có vấn đề?

Nàng thấp thỏm suy nghĩ lung tung, nhưng nhìn thấy Dương Khai cùng Cơ Dao đều bình tĩnh, cũng bị lây nhiễm, tâm tình dần ổn định lại.

Từ khi nàng tính toán rời khỏi Đổng gia, quay về sư môn góp một phần sức nhỏ nhoi, nàng đã không nghĩ tới việc có thể sống sót trở về.

Có lẽ... nàng căn bản không thể trở vể tông môn là đã bị người ta giết rồi, dù sao hiện tại Băng Tâm Cốc đã bị bao vây hoàn toàn, chỉ cần nàng lộ mặt ra là nhất định sẽ bị người ta công kích.

Nàng đã không để ý sống chết, trên đời này còn có gì làm nàng sợ hãi được?

Tưởng niệm duy nhất của nàng, chính là trước khi chết có thể trở về làm môn hạ của sư tôn, được sư tôn khoan dung tha thứ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement