Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Ở trước Chiêu Hiền Quán, một thanh niên tướng mạo bình thường đi tới, mặc dù người này trông bình thường nhưng lại ăn mặc một thân áo gấm ngọc bào, trong tay cầm một chiếc quạt giấy, ở Bắc Vực trời giá rét đất đóng băng, không ngờ hắn lại vừa đi vừa phe phẩy quạt ra vẻ phong lưu phóng khoáng.

Điều này khiến cho các võ giả đang đi lại trên phố nhìn thấy đều lắc đầu khinh bỉ, thật là không biết xấu hổ. Người thanh niên kia dĩ nhiên là Dương Khai, rời khỏi Băng Tâm Cốc, hắn một đường thận trọng đến đây, cũng không kinh động tới người nào, chạy thẳng đến Băng Luân Thành, hỏi thăm sơ qua nơi chiêu hiền nạp sĩ, hắn liền đi tới trước Chiêu Hiền Quán.

Chiếc quạt xếp trên tay cũng là một bí bảo, có cấp bậc Đạo Nguyên thượng phẩm, cũng không biết là người nào để lại sau khi chết, dù sao mấy năm qua Dương Khai giết không ít cường địch, đoạt được không ít chiến lợi phẩm, lúc này chiếc quạt này vừa lúc phát huy tác dụng.

Bên ngoài Chiêu Hiền Quán có hai tên đệ tử Vấn Tình Tông bảo vệ, thực lực cũng không cao, chỉ là Đạo Nguyên nhất tầng cảnh mà thôi, nhưng ở loại địa phương này e là không có ai dám làm khó Vấn Tình Tông, cho nên tu vi này cũng không sao, chủ yếu là có tác dụng giữ cửa thông báo.

Mắt thấy Dương Khai nghênh ngang đi tới, hai tên hộ vệ liếc nhau, đều lộ ra ánh mắt khinh thường. Mặc dù tu vi của bọn chúng không cao nhưng dù sao cũng là đệ tử Vấn Tình Tông, thân phận bày ra ở đó, còn Dương Khai vừa nhìn thấy cũng không biết là thiếu gia của gia tộc nào, ăn mặc đỏm dáng đi rêu rao khắp nơi, dường như thật sự coi mình là một nhân vật.

Nếu như là anh tuấn tiêu sái thì ăn mặc như thế cũng không sao, nhưng hắn lại bình thường vô cùng, áo gấm ngọc bào cùng chiếc quạt xếp này hoàn toàn không phù hợp với hắn, tự nhiên là bị người khác chê cười.

- Đứng lại, ngươi có việc gì? Một tên hộ vệ trong đó giơ tay ngăn lối đi của Dương Khai, gương mặt lạnh lùng hỏi nói. Dương Khai ngẩng đầu nhìn tấm biển, thu chiếc quạt trên tay lại, vỗ vào lòng bàn tay một cái, nói:

- Đây là Chiêu Hiền Quán, ngươi nói bổn thiếu tới nơi này có chuyện gì?

Tên hộ vệ kia nhướng mày, nói:

- Ngươi là tới nhận Chiêu Hiền Lệnh?

- Không sai. Dương Khai mỉm cười, mở quạt xếp trên tay kêu phách một tiếng, dương dương tự đắc phe phẩy vài cái, bộ dạng trẻ nhỏ dễ dạy Nếu là tới nhận Chiêu Hiền Lệnh, vì Vấn Tình Tông mà phục vụ, Hai tên hộ vệ không có tư cách ngăn trở, tên nói chuyện lúc trước nhẹ nhàng gật gật đầu nói:

- Đi vào trong, sau đó quẹo trái, tìm mấy vị chấp sự là được. Dương Khai hơi gật gật đầu, bước dài vào.

Nghe lời tên hộ vệ nói, đi thẳng về phía trước đi, sau đó quẹo trái, vào bên trong một cái điện phủ. Ngoài dự đoán của mọi người, bên trong điện phủ lại có không ít người đang xếp hàng chờ.

Phía sau những chiếc bàn, nhóm chấp sự Vấn Tình Tông đang hỏi thăm tính danh lai lịch của những võ giả đến đầu phục Vấn Tình Tông, nếu cảm thấy không có vấn đề gì thì sẽ ghi danh tạo sách, sau đó phát Chiêu Hiền Lệnh.

Có Chiêu Hiền Lệnh trên tay liền nói rõ tạm thời sẽ thuộc sở hữu của Vấn Tình Tông, đợi sau khi phá đại trận hộ tông Băng Tâm Cốc, diệt tông xong sẽ luận công ban thưởng. Những võ giả có thân phận trong sạch, nhận được Chiêu Hiền Lệnh đều có đệ tử Vấn Tình Tông dẫn đi an bài làm việc.

Phía sau mấy chiếc bàn đều đang xếp hàng dài. Điều này làm cho Dương Khai nhìn thấy khẽ nhíu mày, nhiều người tới nhận Chiêu Hiền Lệnh của Vấn Tình Tông như vậy cũng không phải là tin tức tốt gì với Băng Tâm Cốc.

Hắn đứng tại chỗ thoáng ngắm nhìn một cái. Trong lòng hiểu rõ quy trình, lúc này cũng không chần chừ nữa, nhận đúng một chiếc bàn, đi thẳng về phía trước. Vừa đi, chiếc quạt trên tay còn không ngừng lắc lư trái phải, trong miệng lại mắng:

- Cút ngay cút ngay cút ngay, chó ngoan không cản đường. Hắn bộ dạng vô pháp vô thiên, nếu người không biết nhìn thấy còn tưởng rằng hắn là đại nhân vật nào của Vấn Tình Tông. Những võ giả đang xếp hàng bị quạt đánh phải kêu đau không ngừng. Đội ngũ rất nhanh thì rối loạn, mọi người đều hướng về Dương Khai trợn mắt nhìn nhau, lại không biết nông sâu của đối phương, cũng chỉ giận mà không dám nói gì.

Dương Khai giễu cợt cười một tiếng, căn bản không coi những người này ra gì, bọn chúng tới đây là muốn nương tựa Vấn Tình Tông là địch của Băng Tâm Cốc, một khi khai chiến sẽ là địch nhân, tự nhiên Dương Khai không cần cho bọn họ sắc mặt tốt, lực đạo của quạt giấy quét ra ẩn chứa xảo kình đủ để cho những tên võ giả kia đau mười ngày nửa tháng. Phía sau bàn án kia, chấp sự Vấn Tình Tông mắt thấy Dương Khai phách lối như vậy, hoàn toàn không coi Vấn Tình Tông ra gì, trong lòng lập tức nổi giận, hừ lạnh một tiếng nói:

- Tiểu bối chớ tạo ra tiếng động ồn ào lớn!

- Đúng vậy đúng vậy, người này rất vô lễ, chấp sự đại nhân giáo huấn hắn một chút.

- Đau chết được, không ngờ tiểu tử này lại tùy ý ra tay đánh người, chấp sự đại nhân cần chủ trì công đạo cho chúng ta a.

- Không thể bỏ qua cho hắn! Mộ đám võ giả bị đánh trúng mau mồm mau miệng tranh nhau kêu lên.

- Om sòm! Dương Khai mặt phát lạnh, đánh một chưởng vào đám người, trong nháy mắt, đế nguyên bắt đầu khởi động, pháp tắc tới người, cả đại điện đều ầm ầm vài tiếng.

- Đế Tôn Cảnh!

- Trời a, là Đế Tôn Cảnh! Những tên võ giả lúc trước kêu la không ngừng lập tức sợ hãi, ngay cả mấy tên chấp sự Vấn Tình Tông trấn giữ nơi này cũng thay đổi sắc mặt. Cho dù bọn chúng là chấp sự Vấn Tình Tông nhưng cũng chỉ là Đạo Nguyên tam tầng cảnh mà thôi, đối mặt với một vị Đế Tôn cảnh, bọn chúng không có sức phản kháng.

“Rầm rầm rầm”

Dưới một chưởng này, mấy chục tên bay ra ngoài, mỗi người trong miệng đều phun ra máu tươi, chật vật rơi xuống đất, nhưng khiến mọi người đều nhẹ nhàng thở ra là cho dù uy lực của một chưởng này hung mãnh nhưng không lấy mạng kẻ nào, chỉ là thương thế kia không phải nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng là có thể khỏi.

- Còn dài dòng nữa ta lấy mạng chó của bọn ngươi! Dương Khai hừ lạnh một tiếng, lớn lỗi không ai bì nổi, dáng vẻ trời là nhất ta là nhì. Không ai dám hé răng, trong nhất thời trong đại điện yên tĩnh, kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.

“Bùm”

Bỗng nhiên một thân ảnh từ trong nội đường bắn ra, đứng ở phía trước mấy cái bàn. Người này vừa xuất hiện, mấy tên chấp sự vừa lo lắng đề phòng, không dám thở mạnh một cái lập tức rối rít như nhìn thấy cứu tinh, mắt lộ tinh quang, vội vàng ôm quyền nói:

- Bái kiến Tôn trưởng lão!

- Tôn trưởng lão, là Tôn Bình trưởng lão!

- Thật sự là Tôn Bình trưởng lão, tên tiểu tử kia gặp nạn rồi. Tôn Bình trưởng lão là Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ.

- Dám đến chỗ của Vấn Tình Tông giương oai, tiểu tử ngươi cũng không nhìn lại mình xem. Nghe được tiếng mọi người nghị luận, lúc này Dương Khai mới nhìn cường giả bỗng nhiên xuất hiện kia.

Người đến là một lão già râu tóc bạc trắng, khí tức sâu thẳm như biển, tạo áp lực rất lớn cho người khác, khuôn mặt gầy nhưng ánh mắt lại sáng như đuốc, đâm thẳng vào tâm người.

- Tôn trưởng lão? Dương Khai nhướng mày. Hắn cũng chưa quen thuộc Đế Tôn Cảnh của Vấn Tình Tông, chỉ biết hai người Phong Huyền và Diêu Trác mà thôi, Tôn trưởng lão này là lần đầu tiên thấy, nhưng tu vi của đối phương là Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, địa vị ở Vấn Tình Tông chắc không thấp.

- Người trẻ tuổi, tính khí ngươi không tốt lắm a. Ngoài dự liệu của mọi người, sau khi xuất hiện Tôn Bình cũng không có tìm phiền toái Dương Khai, ngược lại cười híp mắt nói một câu. Dương Khai cười nói:

- Là bọn chúng ồn ào qua mức, bổn thiếu chỉ muốn dạy dỗ bọn chúng một chút mà thôi. Vừa nói, thái độ lại thay đổi, ôm quyền cười đùa nói:

- Ngược lại lại không nghĩ kinh động tới Tôn trưởng lão đại giá, thật là có lỗi. Trước mặt kẻ yếu làm đại gia, trước mặt cường giả ra vẻ đáng thương, chính là dáng vẻ của Dương Khai lúc này. Trong đại điện không có ai không coi thường, nhưng sợ tu vi Đế Tôn Cảnh của người ta mà không dám lộ ra, quả thật là uất ức muốn chết.

- Không sao không sao.

Tôn Bình mỉm cười, nói:

- Nếu ngươi đến Chiêu Hiền Quán của ta thì là muốn nhận Chiêu Hiền Lệnh?

Dương Khai gật gật đầu nói:

- Dĩ nhiên rồi, nghe nói Vấn Tình Tông chiêu hiền nạp sĩ, cầu tài nhược khát, bổn thiếu liền tới đây, không phải Tôn trưởng lão sẽ không chào đón đi? Llàm gì có chuyện đó!

Tôn Bình vuốt râu mỉm cười nói:

- Bổn tông vô cùng hoan nghênh thanh niên tuấn ngạn như các hạ vậy.

- Vậy thì tốt. Dương Khai cười hắc hắc.

- Nhưng mà. Tôn bình chuyển đề tài, mi mắt híp lại

- Nói trước cảnh cáo, muốn nhận Chiêu Hiền Lệnh cũng phải có thân phận trong sạch mới được, Vấn Tình Tông ta không cần người không rõ lai lịch, nhất là tu vi như các hạ vậy, cho nên còn xin các hạ trả lời mấy vấn đề cho lão phu. Nếu là Đế Tôn Cảnh trở xuống, cho dù lai lịch mơ hồ một chút cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu là Đế Tôn Cảnh thì phải có lai lịch trong sạch, có dấu vết có thể dò theo tránh cho là nhãn tuyến Băng Tâm Cốc tới đây nằm vùng. Đây cũng là quy củ.

- Cái này ta hiểu. Dương Khai mỉm cười, không thấy chút hốt hoảng nào, mở miệng nói:

- Chỉ là không biết Tôn trưởng lão muốn hỏi cái gì?

Tôn Bình nói: -Các hạ đến từ nơi nào, tính danh là gì, sư thừa ở đâu?

Dương Khai thản nhiên nói: -Ta kêu Tiêu Bạch Y, đến từ Nam Vực Thanh Dương Thần Điện, sư thừa Cao Tuyết Đình Cao trưởng lão! Miệng nói như thế, trong lòng Dương Khai lại suy nghĩ Tiểu Bạch a Tiểu Bạch, chỉ là mượn thân phận của ngươi dùng một chút, sau này cũng không nên tìm ta tính sổ. Thân phận hắn đã sớm nghĩ đến, cho nên hiện tại trả lời không chút chần chừ.

- Thanh Dương Thần Điện! Tôn Bình nghe vậy, lập tức kinh ngạc. Mặc dù Nam Vực cách Bắc Vực khá xa, nhưng đai danh của Thanh Dương Thần Điện hắn vẫn nghe qua, dù sao địa vị của Thanh Dương Thần Điện ở Nam Vực cũng giống như Vấn Tình Tông ở Bắc Vực đều là tông môn đứng đầu.

Thân là đệ tử Thanh Dương Thần Điện lại xuất hiện ở trong Băng Luân Thành Bắc Vực, điều này làm cho người đích thực không thể hiểu.

Tôn Bình cau mày nói:

- Đại danh của Quý điện lão phu cũng sớm có nghe thấy, chỉ là... ngươi xuất hiện ở chỗ này làm gì?

Dương Khai mỉm cười nói:

- Mới đột phá Đế Tôn Cảnh không bao lâu, sư tôn nói muốn ta đi một chút nhìn một chút, gần nhất luôn luôn lịch lãm Tinh Giới, trên đường đi này, nghe nói chuyện của quý tông và Băng Tâm Cốc, cảm thấy thú vị liền đến coi trộm một chút.

- Thì ra là thế! Tôn Bình không nghi ngờ gì hắn. Thanh niên tuấn ngạn như Dương Khai, sau khi tấn cảnh thành công đi lịch lãm Tinh Giới mở mang tầm mắt là chuyện rất bình thường, bản thân Tôn Bình trước đây cũng là như vậy, chỉ là hắn không có tới Nam Vực chỉ đi một vòng quanh Bắc Cực và Đông Vực, cho nên lời giải thích này thật không có sơ hở gì. Trầm ngâm một lúc, Tôn Bình lại ngẩng đầu lên nói:

- Tuổi trẻ lại có tu vi như Tiêu công tử, cho dù là ở Thanh Dương Thần Điện cũng là đệ tử hạch tâm rồi chứ? Nói miệng không bằng chứng, không biết Tiêu công tử có thứ chứng minh thân phận hay không?

- Thứ chứng minh thân phận a Dương Khai suy nghĩ một chút, bỗng nhiên khẽ lật tay một cái, trên lòng bàn tay xuất hiện một lệnh bài, ném cho Tôn Bình, nói:

- Vật này đủ để chứng minh cho thân phận của ta.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement