Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Quả thực giữa Dương Khai và họ còn có món nợ chưa thanh toán. Vừa rồi Hướng Sở, Nam Sênh muốn đẩy Dương Khai vào chỗ chết, nếu không có Kim Vũ Ưng đúng lúc xuất hiện, chắc giờ đã đánh nhau

Dương Khai rõ ràng không muốn hóa giải ân oán như vậy cho nên mới nhổ lông chim xuống để trả thù ngay tại chỗ!

Nghe hắn nói vậy, Đồ Phong và Đường Vũ Tiên thần sắc bình thản, không lộ chút ngạc nhiên, dường như sớm nhận ra không khí căng thẳng nơi này.

Chỉ có điều hai người đều trầm mặc không nói, tò mò nhìn Dương Khai, muốn biết hắn muốn làm như thế nào.

Nhiệm vụ huyết thị nhận được lần này chỉ là đưa dòng chính Dương gia về nhà an toàn, không có lệnh khác. Vừa rồi ức hiếp cao thủ Nam gia, Hướng gia chỉ vì liên quan đến việc đả thương Kim Vũ Ưng

Hiện tại nếu Dương Khai muốn gây rắc rối cho họ cũng là chuyện của Dương Khai, hai huyết thị sẽ không nhúng tay vào

Bọn họ trung thành với Dương gia, chứ không phải với Dương Khai. Nói cách khác, Dương Khai hiện không có tư cách cũng không có thực lực ra lệnh cho bọn họ làm gì. Chỉ khi tính mạng hắn bị nguy hiểm, hai vị huyết thị mới ra tay giúp đỡ.

Đồ Phong và Đường Vũ Tiên đột nhiên cảm nhận lần này đón công tử rất thú vị.

Bọn họ đều xem là người của Dương gia, vốn vô cùng ngang ngược. Dương Khai gây sự với người ta như vậy, thái độ không buông tha, rõ ràng rất hợp khẩu vị của bọn họ.

Nhất thời, hai người cùng kì vọng

Hướng Sở cười khan một tiếng. Nói:

- Dương công tử muốn bọn tại hạ như thế nào?

Nắm tay không to bằng người ta, Hướng Sở cũng không thể không nịnh nọt mà làm người

Từ lão cũng không chịu được nỗi đau lòng, cau mày nói:

- Bọn ta lần này gặp hạn, nhưng tục nhữ có câu oan gia nên giải không nên kết, thêm bạn bớt thù. Dương công tử người còn tham gia đoạt đích chi chiến, xin suy nghĩ kĩ.

Dương Khai thần sắc lạnh lùng, hừ lạnh nói:

- Suy nghĩ kỹ? Buồn cười!

Lời nói vừa dứt, hai cánh hoa màu đỏ từ trong cơ thể bay ra

Mùi hoa quanh quẩn, vấn vương trên chóp mũi

Thiên Nhị Huyết Hải Đường!

Cánh hoa phiêu phiêu đãng đãng ở giữa không trung chìm nổi, đột nhiên hóa thành hai đạo hồng mang, chợt lóe rồi biến mất

Hai tiếng kêu đau đớn truyền ra, Tạ Vinh của Lôi Quang và Lê Phù của Phi Hồng Viện mềm nhũn ngã trên mặt đất, sức sống biến mất.

Tất cả mọi người xôn xao.

Đồ Phong và Đường Vũ Tiên nhìn Dương Khai kinh dị, mọi người Hướng gia và Nam gia nhất tề biến sắc

Dường như tất cả mọi người không nghĩ tới, trước mắt bao người, hắn lại dám ra tay giết người.

Tạ Vinh và Lê Phù vừa chết, những người còn lại của Lôi Quang và Phi Hồng Viện đều xụi lơ, hoảng sợ nhìn Dương Khai, lạnh khắp người

Hai cánh hoa tiếp tục tung ra, từng âm thanh trầm đục truyền đến, phàm là đệ tử Lôi Quang và Phi Hồng Viện không đầy mười tức đều tử vong, không sót một người.

Thi thể chất đầy đất, Nam Sênh và Hướng Sở đột nhiên ngừng thở, không kìm nổi nuốt nước miếng một cái

- Trong vòng ba tháng ta muốn nhìn thấy thành ý các ngươi ở Trung Đô. Nếu không…ta sẽ không ngại diệt hết uy phong thế gia nhất đẳng.

Ánh mắt Dương Khai dày đặc, bỗng nhiên cười rộ lên:

- Cái mạng này, các người tạm thời giữ lấy cho tốt

Hướng Sở sắc mặt lập tức khó coi vô cùng, từng đợt chua xót lan tràn trong miệng.

Khóe mắt Nam Sênh như muốn nứt ra, ôm chặt vết thương trên tay, trừng mắt nhìn Dương Khai không rời.

Thật lâu, Hướng Sở mới cười gượng:

- Đa tạ! Chúng ta đi!


Một câu hét lớn, dẫn người ngựa đi

- Ba con Đạp Vân Câu kia, ta muốn!

Dương Khai nhìn ba con yêu thú ngũ giai mà Nam Sênh cưỡi tới, thản nhiên nói

Nam Sênh đã xoay người lên rồi, nghe vậy y hít một hơi sâu, vội vàng nhảy xuống. Hai Thần Du Cảnh bên cạnh lôi kéo, vội vàng rời khỏi

Đường Vũ Tiên hé cái miệng nhỏ nhắn, buồn cười nhìn Dương Khai, cảm giác tiểu công tử này nhà mình giống như đứa trẻ nhỏ không chịu lớn, ỷ thế ức hiếp người khác

Há miệng, đang muốn mở miệng nói chuyện, Đồ Phong nhìn nàng chậm rãi lắc đầu

- Tiểu công tử, tại hạ cùng Vũ Tiên qua bên kia trước chờ người

Đồ Phong hình dáng thô lỗ, nhưng tâm tư tương đối lanh lợi, biết Dương Khai và các bằng hữu của hắn còn có điều muốn nói, nên cùng Đường Vũ Tiên đi trước

- Ừ

Dương Khai gật gật đầu.

Đợi cho mọi người rời đi, sau khi chỉ còn lại bọn Huyết Chiến Bang và Phong Vũ Lâu, Dương Khai mới phát hiện những người này mỗi người đều dùng ánh mắt quái dị nhìn mình.

Ánh mắt không ít người còn có vẻ kính sợ, tuy tuy nhiên khiến Dương Khai vui mừng chính là, Hồ Gia tỷ muội và Phương Tử Kỳ không nhìn hắn như vậy. Trong đôi mắt đẹp của Hồ Kiều Nhi còn có đôi chút oán hận

- Có gì muốn hỏi hay sao?

Dương Khai nhéo nhéo cái mũi, nhìn Hồ Gia tỷ muội.

Hồ Mị Nhi mím môi, muốn hỏi gì nhưng lại không nói ra.

Hồ Kiều Nhi cũng nghiêm mặt, âm thanh lạnh lùng nói:

- Không có!

- Hả…

Dương Khai không khỏi ngạc nhiên, truy vấn:

- Thật không có?

- Không có là không có, cần biết điều gì thì cũng biết rồi, còn hỏi gì nữa?

Hồ Kiều Nhi hung hăng lườm hắn một cái, lôi kéo bàn tay của muội muội nói:

- Đi thôi, về nhà!

- Ờ...

Hồ Mị Nhi mỉm cười xin lỗi nhìn Dương Khai, vội vàng đuổi theo bước chân của tỷ tỷ

Quản Trì Nhạc ôm quyền trước Dương Khai, cười khan không dứt, dẫn người khác rời đi

Phương Tử Kỳ lưu lại, trộm hỏi:

- Dương huynh, đoạt đích chi chiến thú vị không?

- Không biết, ta cũng chưa thử qua.

Dương Khai lắc lắc đầu.

- Huynh muốn tham gia?

Phương Tử Kì chau mày hỏi

- Chỉ cần có thực lực nhất định, thì đều bắt buộc phải tham gia, không phải do ta!

Dương Khai gật đầu rồi vuốt cằm.

-Rất thú vị, hôm khác nhất định đến Trung Đô thăm huynh!

Phương Tử Kỳ cười ha hả

- Xin đợi đại giá!

Dương Khai cũng khẽ mỉm cười.

Gió nổi lên, lay động tóc đen của Dương Khai. Đứng nguyên tại chỗ nhìn mười đám người của Huyết Chiến Bang và Phong Vũ Lâu đi xa. Trong số những người đó, có hai nữ nhân, chốc chốc lại quay đầu lại nhìn, cho đến khi khuất tầm mắt

Đồ Phong và Đường Vũ Tiên quỷ mị hiện ra bên cạnh Dương Khai, lẳng lặng đợi

- Ta muốn bế quan một lúc, các ngươi chờ ta nhé.

Dương Khai thản nhiên dặn dò rồi đi vào doanh địa, tìm một phòng rộng chui vào

- Ồ!

Đường Vũ Tiên kinh ngạc lên tiếng.

Thật lâu, lông mày Đường Vũ Tiên mới hơi nhíu lại, nói:

- Bế quan? Tiểu công tử không phải muốn đột phá chứ?

- Có chút dấu vết.

Đồ Phong khẽ gật đầu, đồng tình với suy nghĩ của Đường Vũ Tiên.

- Chân nguyên của hắn có chút bất định, quả thực là có dấu hiệu đột phá

Xem ra trước khi chúng ta tới, hắn đã trải qua một cuộc đại chiến dốc hết toàn lực

Nếu không phải là nguyên nhân này, làm sao mà bỗng nhiên đột phá không chút báo trước

Đồ Phong thản nhiên cười, ngẩng đầu nhìn Kim Vũ Ưng trên trời:

- Vũ Tiên, ngươi có phải cảm thấy tiểu công tử có chút lòng dạ đàn bà hay không?

Đường Vũ Tiên ngoái đầu nhìn Đồ Phong nói:

- Ta chẳng qua là cảm thấy hắn vẫn còn con nít, thủ đoạn dịu dàng chút cũng không thể tránh được.

Đồ Phong chậm rãi lắc đầu, trầm giọng nói:

-Người của Dương gia cho dù là trẻ con cũng không thể xem thường. Vũ Tiên ngươi đã ở Dương gia nhiều năm như vậy sao còn khờ dại như vậy? Vị tiểu công tử này không đơn giản như ngươi thấy đâu

- Nói như thế nào?

Đường Vũ Tiên lập tức hứng thú.

- Ngươi cũng nhìn thấy hắn và hai nhà Nam gia, Hướng gai có ân oán chứ?

Đường Vũ Tiên khẽ cười một tiếng:

- Ta cũng không phải người mù, tự nhiên có thể nhìn ra. Hơn nữa, ân oán của bọn họ dường như còn không nhỏ đâu.

-Vậy ngươi nói, tiểu công tử nên làm như thế nào?

-Giết.

Đường Vũ Tiên nói trôi chảy:

- Bằng không lôi kéo. Đoạt đích chi chiến cần đồng minh như vậy! Hắn làm như vậy, đắc tội người khác còn thả hổ về rừng, chỉ sợ về sau hai nhà Hướng, Nam sẽ trở thành kẻ địch của hắn

-Thế mới nói, ngươi khờ dại

Đồ Phong cười hắc hắc:

- Hai người trẻ tuổi kia, giết không được, bọn họ đều là gia chủ kế tiếp nội bộ hai nhà Hướng Nam. Nếu giết, phiền toái quấn lấy tiểu công tử, quyền thế bây giờ của hắn không lớn để che đậy phiền phức như thế. Hơn nữa, hắn không thể giết thiếu gia nhà họ dưới mắt bốn vị Thần Du Cảnh

- Vậy lôi kéo.

Đường Vũ Tiên bĩu môi

- Đắc tội cũng đã đắc tội rồi, còn lôi kéo cái gì nữa? Dù cho lôi kéo đi nữa, cũng chỉ sợ hai nhà đó có dị tâm, chi bằng ngoan cố tới cùng, đi vào chỗ chết đắc tội với họ, cố gắng lợi dụng bọn họ.

Đồ Phong híp mắt:

- Một số người, chỉ khi nào dọa y sợ, để y nhìn thấy ngươi liền phát run, mới không thể sinh ra tâm tư phản kháng

- Tuy nhiên tiểu công tử đương nhiên không có thủ đoạn và thực lực này

- Ừ, điểm này tiểu công tử quả thật làm không được, dù sao hắn còn nhỏ. Bất quá với người hai nhà Nam gia, Hướng gia, hắn phải tính toán như vậy, nếu không cũng sẽ không mạnh như vậy. Ta thật muốn xem hắn trong đoạt đích chi chiến biểu hiện như thế nào.

Đường Vũ Tiên lập tức khó hiểu:

- Sao ngươi lại cảm thấy hứng thú với hắn?

Đồ Phong cười ha hả, giơ tay. Cầm hai cọng lông chim kim quang rực rỡ trên mặt đất trên tay, đưa một cọng cho Đường Vũ Tiên, Đồ Phong nói:

- Hai cọng lông chim này cũng không phải bị đánh rơi đâu

Đường Vũ Tiên nhìn lại, không khỏi kinh ngạc:

- Đây là bị nhổ xuống? Ai nhổ vậy?

- Còn có thể là ai?

Đường Vũ Tiên ngạc nhiên nhìn nơi Dương Khai bế quan, kinh hô:

- Thâm hiểm như vậy, không ngờ lại lợi dụng chúng ta?

Nói xong lại giật mình, nhìn Đồ Phong nói:

- Ngươi đã đã sớm nhìn ra, vì sao còn theo hắn?

- Chẳng lẽ lại phá hắn ngay lúc đó?

Đồ Phong liếc mắt:

- Dù sao hắn cũng là công tử Dương gia, làm sao có thể làm hắn mất mặt được

- Tiểu tử thối, đủ nham hiểm đấy!

Đường Vũ Tiên âm thầm cắn răng.

Hồ đồ bị người ta lợi dụng, Đường Vũ Tiên có chút không phục. Nàng dù sao cũng là cao thủ Thần Du Cảnh, đến mánh khóe ấy mà không nhìn ra, có chút mất mặt

Đồ Phong cau mày nói:

- Đoạt đích chi chiến lần này, huyết thị không biết có bị yêu cầu tham gia không. Nếu phải tham gia, chúng ta phải tìm người có thể tin tưởng, đi theo công tử có thực lực. Cần phải biết, trong đoạt đích chi chiến, đứng sai đội ngũ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng

- Ngươi muốn cùng hắn?

Đường Vũ Tiên nhíu nhíu mày.

- Tạm thời chưa có ý này, mới nhìn thấy hắn, xem như là qua loa, còn phải xem hắn biểu hiện như thế nào, ha hả. Quy củ bất thành văn của Dương gia, trên đường đón các công tử về nhà, không chỉ có bọn họ chinh phục chúng ta, cũng là chúng ta quan sát bọn họ, xem hắn có đáng giá để chúng ta đi theo không?

- Nghe lời ngươi.

Đường Vũ Tiên gật gật đầu, nói xong lại cười rộ lên, khẽ mím miệng:

- Trên đường đi này ta phải cẩn thận cảnh giác cao độ, cũng không thể lại bị hắn lợi dụng.

- Ha ha!

Đồ Phong cười lớn một tiếng​

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement