Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Vị quản gia nọ tóm lược lại chuyện xảy ra sau khi Dương Khai đi cho hắn nghe, Dương Khai lắng nghe, rồi kết hợp với những gì mình điều tra được, hơi hiểu ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.

Đợi đến khi ra khỏi cửa, cảm thụ kỹ càng thêm một lần, Dương Khai bỗng phát hiện chân nguyên của nhị lão đang chuyển vận hung mãnh, khí thế toàn thân dâng trào cuồng loạn, phóng ra tứ phía, rõ ràng là đã xảy ra biến cố.

Song, tình hình mà phu thê hai người họ đang phải đối mặt lại có hơi khác.

Đổng Tố Trúc đã đột phá, có điều khí cơ khắp người vẫn chưa ổn định lại, hơn nữa năng lượng nội thể cũng chưa hấp thụ hết hoàn toàn, chỉ cần bà hấp thụ hết số năng lượng đó, cảnh giới Thần Du Cảnh bát tầng sẽ được củng cố triệt để.

Nhưng tình thế của Dương Ứng Phong lại có phần nguy hiểm, tứ gia cũng đã đột phá một tầng, nhưng hiện tại, ông đang phải đối mặt với dấu hiệu đột phá thêm lần nữa.

Xiềng xích trong nội thể võ giả giống như ổ khóa vậy, mỗi lần đột phá, đều phải mở khóa, đẩy cửa ra, mọi võ giả đều phải trải qua sự tu luyện tích tụ từng ngày, mới có thể mở được ổ khóa này, trong thời gian này, có thể uống một số thiên tài địa bảo để gia tăng tốc độ.

Tuy nhiên, năng lượng khổng lồ chứa trong Vạn Dược Linh Dịch, không những giúp Dương tứ gia mở được ổ khóa thứ nhất, mở rộng cánh cửa đầu tiên trong thời gian ngắn ngủi, mà còn khiến ông sắp phải mở ổ khóa thứ hai.

Đột phá liên tiếp hai tầng, đây là việc đáng mừng, và cũng là tai họa.

Ngày trước Dương Khai cũng thường xuyên đột phá liên tục mấy tầng cảnh giới, nhưng khi đó, công lực của hắn rất thấp, liên thăng mấy tầng thì không hề hấn gì.

Còn Dương tứ gia thì khác, ông có bệnh nan y, bản thân ông lại là Thần Du Cảnh tam tầng, nay chạm đến Thần Du Cảnh tứ tầng, nhẽ ra nên củng cố thêm một thời gian rồi mới tinh tiến tu vi, nhưng dưới tác dụng của Vạn Dược Linh Dịch, ông căn bản không có được thời gian hòa hoãn lẽ ra phải có.

Nếu cảm ngộ của ông về võ đạo không đủ, rất có thể sẽ không đột phá nổi Thần Du Cảnh ngũ tầng, đến lúc đó năng lượng khổng lồ trong nội thể sẽ không có chỗ phát tiết, đành phải bộc phát ngay trong cơ thể.

Ngược lại, nếu cảm ngộ võ đạo của ông đã chạm đến một mức nhất định, thì đây không những không biến thành tai họa, mà còn đạt được ích lợi vô cùng lớn.

Quan trọng là phải xem xem, mức độ cảm ngộ võ đạo của chính ông liệu đã qua ải chưa.

Thần thức trải rộng ra. Đủ mọi ý nghĩ lướt qua cõi tâm, biểu cảm có phần hoang mang của Dương Khai hơi bình tĩnh trở lại, hắn khua tay với vị quản gia nọ:

- Không sao đâu. Ngươi lui đi, ở đây để ta trông chừng, mấy ngày này nếu có ai đến bái phỏng, ngươi cứ thoái thác là bệnh cũ của cha ta tái phát, đang phải dưỡng thương.

- Vâng.

Vị quản gia nọ khom mình lui đi, Dương Khai sắp xếp thế nào thì bảo sao nghe vậy.

Thần thức vô hình vô chất vừa thu vừa phóng, bao trùm toàn bộ vị trí của cha mẹ hắn, ngăn cách mọi khí tức bên trong khỏi bên ngoài.

Làm vậy, người bên ngoài sẽ không phát giác ra được động tĩnh ở đây nữa.

Làm xong việc này, Dương Khai lẳng lặng đứng chờ bên ngoài gian phòng.

Hắn không có chút mảy may lo âu, vì hắn có lòng tin nhất định ở tứ gia.

Nếu không phải vì chuyện năm xưa, công lực của Dương tứ gia đã chẳng thấp đến vậy. Bao năm nay, công lực của ông thực sự tiến triển rất chậm, nhưng những lắng đọng của năm tháng lại đủ để giúp ông cảm ngộ được lý lẽ võ đạo không hề kém người khác.

Hơn nữa, bản thân Dương tứ gia tư chất cũng không hề tệ, mọi tích lũy dần dà bao năm nay, chỉ lên được đến Thần Du Cảnh ngũ tầng, với ông mà nói căn bản không phải là chuyện lớn gì!

Chỉ là bất luận thế nào, Dương Khai cũng không ngờ, phụ mẫu lại có động tĩnh đến mức này nhờ Vạn Dược Linh Dịch.

Nửa ngày sau, hai luồng khí tức bên trong phòng, luồng khí thuộc về Đổng Tố Trúc đã ổn định lại, hẳn là bà đã hấp thụ hết năng lượng, và củng cố tu vi rồi.

Trái lại, khí thế của Dương Ứng Phong, vẫn đang từ từ dâng lên cao từ chút một, cứ như không có bến đỗ.

Lại qua nửa ngày nữa, luồng khí này thình lình tăng vọt lên, như chọc thủng trời cao, cuộn trào lên thẳng chín vạn dặm, xen lẫn một mùi vị sảng khoái dễ như bẻ cành khô, năng lượng trong thiên địa hỗn loạn một vùng.

Dương Khai nhếch miệng khẽ cười, bên trong phòng, cũng truyền đến tiếng kinh hô trầm thấp của Đổng Tố Trúc.

Sự vui mừng và hưng phấn trong tiếng kêu đó vô cùng khó tả.

Khí thế thăng tới đỉnh điểm nhanh chóng rút về, giây lát xau, tất cả tĩnh lại trở lại.

- Khai Nhi vào đi!

Giọng nói uy nghiêm của Dương Ứng Phong vọng ra từ trong phòng, Dương Khai nhéo nhéo mũi, cất bước đi vào.

Khẩu khí của tứ gia có gì đó không ổn lắm, Dương Khai đoán chắc là mình sẽ bị vặn hỏi một trận rồi đây. Cũng khó trách, tác dụng Vạn Dược Linh Dịch thể hiện ra quá sức nghịch thiên, nhị lão sao không sinh nghi được?

Vào trong phòng, Dương Khai chỉ cười hì hì, nhìn bên này rồi nhìn bên kia, không nói lời nào.

Đổng Tố Trúc thì nhìn hắn vừa buồn cười lại vừa thương xót, khẽ cắn môi, cũng không nói gì.

Dương Ứng Phong nhíu mày, phá vỡ bầu không khí trầm lặng:

- Con nói thật cho ta biết đi, thứ con cho cha mẹ uống rốt cuộc là thứ gì?

Dương Khai không hé mồm, tứ gia lại nói:

- Đừng có nói đó là dược dịch con tự chế ra bằng nguyên liệu ta cho con, những nguyên liệu đó thuộc hạng gì ta biết rõ, tuyệt đối không thể điều phối thành bảo bối nghịch thiên đến mức này!

- Tứ gia anh minh!

Dương Khai liền nghiêm mặt, vội vàng tâng bốc.

Đổng Tố Trúc suýt nữa bật cười, Dương Ứng Phong cũng có dấu hiệu không nín được cười, nhưng nghiêm mặt, nhìn thẳng vào Dương Khai, có vẻ không chịu bỏ qua.

- Mấy thứ này gọi là Vạn Dược Linh Dịch, là tinh hoa kết tinh từ mấy nghìn vạn viên đan dược đẳng cấp khác nhau bằng một số trận pháp đặc biệt trong suốt mấy nghìn năm.

Dương Khai trầm ngâm một lúc, mới thuận miệng nói vài câu.

Hai vợ chồng tứ gia không khỏi biến sắc, nhìn Dương Khai kinh ngạc vạn phần.

Mấy nghìn vạn viên đan dược, mấy nghìn năm...

Nghe cứ như chuyện nghìn lẻ một đêm vang vọng bên tai.

Nhưng thần sắc Dương Khai lại mách bảo cho họ biết, đó là sự thật.

Chẳng khách lại có hiệu quả mạnh đến vậy.

Biết bao nhiêu tích lũy về thời gian và số lượng, sớm đã để những dược dịch này siêu thoát khỏi mức độ của thiên hạ, có lẽ Dương Khai lấy được những thứ này cũng không hề dễ dàng.

Nghĩ đến đây, hai vợ chồng họ đều cảm thấy đau lòng, không phải vì bảo bối Vạn Dược Linh Dịch, mà đau lòng vì những cố gắng và khổ ải mà Dương Khai đã trải qua để có được linh dịch này.

- Rất quý phải không?

Dương Ứng Phong nhìn sâu vào mắt hắn, nhưng không tra hỏi xuất xứ của những thứ đó.

- Còn nhiều mà.

Dương Khai trấn an ông một câu, rồi lại nghi hoặc hỏi:

- Cha mẹ uống khoảng bao nhiêu vậy?

Dương tứ gia bất giác đỏ mặt, Đổng Tố Trúc cũng lúng túng.

Mãi hồi lâu sau, Đổng Tố Trúc mới giơ tay ra hiệu:

- Mẹ chỉ uống tầm gần đáy ly, cha con... uống hết cả một ly!

Dương Khai không kìm được cười khan hai tiếng, hắn thực sự không ngờ nhị lão lại can đảm đến vậy.

Cũng tại hắn chưa giải thích rõ dược hiệu, mà chỉ dặn mỗi người một ngày uống một giọt, nhưng nhị lão đều tưởng Vạn Dược Linh Dịch điều chế từ mấy vật liệu Thiên cấp, đâu có ngờ tác dụng của nó lại mạnh đến vậy?

Dẫn đến việc, một người thì đột phá một tầng, người kia đột phá những hai tầng, nhưng cũng chẳng phải việc gì xấu.

- Sau này cha mẹ đừng uống như vậy nữa.

Dương Khai căn dặn.

Nhị lão cùng gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị.

Lần đột phá này có thể nói là niềm vui bất ngờ. Đổng Tố Trúc thì khỏi phải nói, đột phá đến Thần Du Cảnh bát tầng, mọi sự khổ tu trong nhiều năm của bà xem như chẳng là gì hết.

Dương tứ gia thì lại càng được lợi hơn, không những tăng tiến hai tầng công lực, chạm đến cảnh giới Thần Du Cảnh ngũ tầng, mà đến cả tà khí vướng trong đan điền, hình như cũng đã có dấu hiệu thuyên giảm nhờ đột phá.

Không dám coi thường, Dương Ứng Phong lập tức chọn cách bế quan, dùng Vạn Dược Linh Nhũ khu trừ tà khí lẩn quẩn trong đan điền nhiều năm.

Đổng Tố Trúc cũng bế quan để củng cố tu vi hiện tại.

Phủ tứ gia chợt yên ắng trong phút chốc, chỉ có Dương Khai và mười mấy nô bộc trong nhà là đang hoạt động.

Kim Vũ Ưng ngày nào cũng bay đến một lần, đòi Dương Khai cho ăn.

Năm ngày sau, Đỗ Thành Bạch đến thăm, hớn hở cho Dương Khai hay một tin tốt lành. Hắn muốn dùng một bộ võ kỹ Huyền cấp xin gia tộc đổi cho một con Kim Vũ Ưng, yêu cầu đã được phê duyệt, họ bảo hắn mau đến Trưởng Lão Điện dâng võ kỹ.

Với Dương Khai mà nói, đó quả là một tin tốt lành.

Điều duy nhất khiến Dương Khai hơi rối rắm, đó là nên dùng bộ võ kỹ Huyền cấp nào để đổi lấy Kim Vũ Ưng.

Võ kỹ hắn có không nhiều, võ kỹ Huyền cấp cũng chỉ có hai bộ thôi. Trừ Tinh Ngân ra, thì còn lại là Vạn Kiếm Quy Nhất của Cửu Tinh Kiếm Phái, khi giao chiến cũng phải dựa nhiều vào mức đa biến linh hoạt của chân nguyên và phản ứng tự thân.

Trong giai đoạn tu luyện ban đầu, quả thực võ kỹ có thể gia tăng sức chiến đấu cho võ giả, nhưng ở cấp độ như Dương Khai hiện tại, trừ phi là võ kỹ Huyền cấp, những võ kỹ cấp khác không thể thay đổi công lực của hắn từ cơ bản, Dương Dịch và biến hóa ma khí của Ngạo Cốt Kim Thân đã đủ thắng thế rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại, Dương Khai quyết định nộp Tinh Ngân cho gia tộc.

Thứ nhất là chiêu võ kỹ này khiếm khuyết không nhỏ, lúc thi triển bắt buộc phải bỏ thời gian cần đủ ra để chuẩn bị, hơn nữa, kể cả người ngoài có luyện được, muốn dự trữ năng lượng để khởi động Tinh Ngân cũng rất phiền toái, Dương Khai không phải lo người khác dùng chiêu này để uy hiếp hắn.

Thứ hai, Vạn Kiếm Quy Nhất là bí kíp bất truyền của Cửu Tinh Kiếm Phái, nếu để người khác hay Dương Khai biết chiêu này, tất sẽ liên tưởng rằng hắn có liên quan với cái chết của Cửu Tinh Kiếm Phái Võ Thừa Nghi.

Sức mạnh của Cửu Tinh Kiếm Phái không hề yếu, hiện giờ Dương Khai chưa muốn đối địch với chúng.

Muốn xử lý sự vụ Dương gia, chỉ cần trong tay có lợi thế, thì hiệu suất luôn rất cao, không như những gia tộc khác, còn phải kết giao này nọ.

Cả cái gia tộc Dương gia này, xem trọng nhất là lợi ích.

Đến Trưởng Lão Điện giao võ kỹ Tinh Ngân ra, trưởng lão tóc bạc phơ nọ lập tức đưa cho Dương Khai một tờ giấy, cầm lấy tờ giấy đi tìm Đỗ Thành Bạch, con Kim Vũ Ưng theo Dương Khai trở về đó đã đổi chủ hoàn toàn.

Từ nay về sau, nó chỉ thuộc về mình Dương Khai, chứ không phải là của Dương gia.

Cùng ngày có được Kim Vũ Ưng, Dương Khai liền đưa nó đến chỗ Trúc Tiết Bang, cho bọn Bàng Trì trông nom, dùng nó để truyền tin tức, để Dương Khai khỏi mất công chạy đi chạy về.

Ba ngày sau, lão đại của lớp hậu bối Dương gia, Dương Uy về đến Trung Đô, cùng ngày đó, hai vị công tử Dương gia khác cũng cùng trở về.

Hai ngày sau, lại thêm một người nữa trở về.

Tiếng hót lảnh lót của Kim Vũ Ưng vang vọng toàn Trung Đô, dường như đã dấy lên một hồi sóng ngầm sục sôi, thế nhân đều biết, các công tử đích hệ Dương gia đã trở về gần hết rồi, đoạt đích chi chiến đã không còn xa nữa.

Các công tử đã về đến Trung Đô đều hối hả qua lại với các công tử tiểu thư của bảy gia tộc còn lại, duy chỉ có Dương Khai là không chút động tĩnh, cứ như đoạt đích chi chiến không hề liên can đến hắn.

Mà người được các công tử Dương gia quan tâm nhất, không ai khác chính là Liễu Khinh Diêu của Liễu gia và Thu Ức Mộng của Thu gia, tính đến thời điểm này, lời mời hai người họ nhận được nhiều không kể xiết, nhưng cả hai đều chưa chắc chắn rằng mình sẽ đứng cùng trận doanh với vị công tử Dương gia nào.

Nhưng nghe đồn, Liễu Khinh Diêu đã tuyên bố rằng, ai đánh thắng được sẽ kết đồng minh với kẻ đó!

Lời nói của cao thủ Thần Du Cảnh tam tầng trẻ tuổi, khiến đám công tử Dương gia kia không khỏi trợn trừng mắt.​

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement