Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 18: Nghiệm thân

Kim Thị thấp giọng mắng mỏ: “Mau trở về hậu viện ngay. Đây là nơi người có thể đến hả?” Lãnh Thanh Dao cố ý thu hút sự chú ý của Mộ Dung Phong, nàng ta đứng im không nhúc nhích, giọng nói cất lên lảnh lót như tiếng chim vàng anh: “Thanh Dao nghe nói tỷ tỷ bị thương, trong lòng thật sự rất lo lắng, vì vậy mới vội vã đến xem thử. Không biết đại tỷ đã khỏe hơn chưa?” Chủ đề mà bấy lâu ai cũng thận trọng né tránh, nay lại bị nàng ta nhắc tới. Lúc này không khí lại càng thêm xấu hổ, trong mắt đám người kia bỗng xẹt qua chút hả hệ.

Lãnh Bằng Cơ chỉ nhàn nhạt phun ra hai chữ: “Không sao”. “Nhìn sắc mặt tỷ tỷ có vẻ không được tốt, chắc Phong Vương không trách phạt tỷ tỷ đâu nhỉ?”.

Đây có coi là công khai quyến rũ tưởng công nàng ngay trước mặt nàng không? Nữ nhi của tướng phủ cho dù chỉ là thứ nữ thì tương lai cũng có thể gả cho một danh gia vọng tộc làm chính thất. Tại sao ai nấy đều nhắm tới miếng thịt mỡ Mộ Dung Phong này chứ? Thật nực cười khi hai tỷ muội phải cùng nhau phục vụ một chồng, hơn thế nữa lại còn đấu đá nhau.

Lãnh Thanh Bằng liếc nhìn tên đào hoa thu hút ong bướm Mộ Dung Phong, hắn ta vẫn cúi đầu, như đang tập trung điểm lá trà trong chén. Mắt phượng mày ngài, phong thái hiên ngang, phong độ thanh nhã, đúng là dạng người dễ dàng thu hút ong bướm. Cộng với những chiến công lẫy lừng, sự ủng hộ của phủ An Quốc Công và Tướng Phủ, thì có thể nói hắn ta có một tương lai đầy hứa hẹn hơn so với những hoàng tử khác. Vì thế nên có thể khiến cho một người chưa từng trải sự đời như Lãnh Thanh Dao trở nên điên cuồng.

Đến mức là hại chết người. “Vương gia còn lo lắng không kịp ấy chứ, sao chàng lại trách ta được?”, Lãnh Bảng Cơ lạnh lùng hỏi.

Sắc mặt nàng trở nên lạnh lùng, nhưng cũng không thể phát tác, nàng tức giận khiển trách Lãnh Thanh Dao: “Lát nữa hậu viện mở tiệc, tất nhiên tỷ muội ta sẽ có cơ hội ôn chuyện cũ. Đừng để thất lễ trước mặt vương gia”.

Lãnh Thanh Dao cũng là người hiểu chuyện, nàng ta thấy Mộ Dung Phong không để ý đến mình thì nhẹ nhàng của người, sau đó cười với Lãnh Bằng Cơ: “Vậy muội muội đợi tỷ ở hậu viện”. Kim Thị kéo nàng ta ra hậu viện, vừa rẽ vào hành lang thì lập tức nghiến răng nghiến lợi rủa thầm: “Đúng là vô cùng mất mặt, di nương thể nào thì nuôi dạy ra được loại nữ nhi thế đó”

Kim Thị đang nói bóng gió đá xéo việc năm đó huynh trưởng của Tiết di nương đã dùng hết mọi thủ đoạn để đưa nàng ta lên giường Lãnh tưởng.

Lãnh Thanh Dao quay mặt đi, giễu cợt nói: “Trên làm dưới theo thôi, ta cũng chỉ học theo nhị tỷ mà thôi, Kim di nương cứ lo dạy dỗ nhị tỷ trước đi”.

Âm thanh không lớn nhưng lại theo làn gió truyền thẳng vào sảnh trước. Khiến cho không khí lại càng thêm ngượng ngùng. “Đứa nhỏ được chiều sinh hư, có gì nói nấy, xin vương gia đừng trách tội,

Huynh đệ nhà họ Kim vội vàng chuyển chủ đề: “Hôm nay ở đây cũng không có người ngoài. Thanh Dao và Vương Phi là tỷ muội thân thiết, nếu có gì thất lễ thì mong lượng thứ”

Mộ Dung Phong lúc này mới chịu đặt chén trà trong tay xuống, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Lãnh Băng Cơ: “Nàng ta có một câu nói rất đúng. Trên làm dưới theo, xem ra nàng làm tỷ tỷ chưa được tốt lắm, cần phải tự xem xét lại mình”

Cuối cùng cũng ra mặt làm khó rồi. Mọi người lần lượt quay sang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt bình tĩnh của Lãnh Băng Cơ.

Lãnh Bằng Cơ thầm khinh bỉ Mộ Dung Phong trong lòng, nàng ghét nhất là loại nam nhân sau khi trận cãi nhau xong xuôi lại bắt đầu đâm chọc vài câu, những loại như thế nàng hận không thể gặp lần nào là đánh lần đó, nhất là loại nam nhân cãi nhau còn đi mách mẫu thân, Loại như thế đúng là không đáng mặt nam nhân!

Nàng cười lạnh lùng: “Đúng là được mở rộng tầm mắt, hóa ra đây là cái cớ để vương gia ngài không phân biệt đúng sai, đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu ta”.

Lời phản pháo đanh thép lạnh lùng, không hề để lại chút mặt mũi nào cho Phong Vương, Lãnh tưởng tái mặt vì kinh ngạc: “Hỗn láo! Mau xin lỗi vương gia ngay!”

Lãnh Bằng Cơ khẽ cười: “Có phải phụ thân hiểu lầm rồi không? Nữ nhi làm rất tốt chức vương phi này, mà vương gia cũng rất hài lòng. Tại sao nữ nhi phải xin lỗi? Vương gia, ngài nói xem có đúng không?”

Mộ Dung Phong liếc mắt một cái, hắn lạnh nhạt nói: “Quả thực khá vừa ý, ngược lại vương gia ta mới không hợp ý vương phi”

Lãnh tướng đã nghe ra được manh mối từ giọng điệu lạnh lùng thấu xương của hắn ta, đã đến lúc ông ta phải thể hiện lập trường của mình. Khăng khăng bảo vệ lỗi sai sẽ chỉ làm mất lòng vị đại thần này, và quân cờ Lãnh Băng Cơ này cũng phải vứt bỏ rồi.

Kim Thị cũng đúng lúc trở về từ hậu viện, sau khi liếc mắt nhìn Lãnh Bằng Nguyệt một cái thì tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa: “Tỷ tỷ mất sớm nên đại tiểu thư đã quen thói tùy hứng rồi, nhưng bây giờ đại tiểu thư đã trở thành vương phi, không thể tiếp tục kiêu ngạo như trước nữa”.

Lãnh tướng quở trách: “Nên để Kim di nương dạy dỗ con bé cho tốt”.

“Xét về phương diện thân phận, ta là đại tiểu thư của tướng phủ, cũng là vương phi của vương phủ, thế nhưng phụ thân lại nhờ một di nương tới dạy dỗ ta. Như vậy không phải không thích hợp sao? Hơn nữa cho dù hôm nay ta phải kiểm điểm lại mình, thì một nô tỳ như nàng ta có quyền gì đứng ngang hàng với chúng ta chứ? Làm sao nàng ta có thể dạy quy tắc cho nữ nhi khi ngay cả bản thân thậm chí còn không hiểu quy tắc?”.

Ngay cả khi mẫu thân của Lãnh Bằng Cơ còn sống thì tướng phủ đã bị Kim Thị tiếp quản, đến chuyện tiếp đón khách khứa cũng là do bà ta xử lý. Bởi vì địa vị của nhà mẹ đẻ bà ra rất cao, nên không ai cảm thấy có chuyện gì. Nhưng vì vụ việc năm đó nên bà ta chỉ có thể làm di nương, cho dù mẫu thân của Lãnh Băng Ngọc đã mất thì bà ta cũng không thể trở thành chính thất.

Những lời nói của Lãnh Băng Cơ giống như giáng một bạt tai vào mặt Kim Thị, đồng thời cũng gợi lên lòng căm thù sâu sắc của bà ta đối với mẫu thân Lãnh Băng Cơ. Bà ta ngay lập tức bật khóc, tỏ vẻ cầu xin: “Do tự thiếp chuốc lấy nhục nhã”.

Hữu tưởng bị nàng phản bác lại trước mặt mọi người nên có chút xấu hổ, thấy nàng không tôn trọng trưởng bồi thì lập tức tức giận đứng lên: “Vương gia xin hãy ngồi nghỉ ngơi trước, hạ quan đi xem yến tiệc chuẩn bị thế nào rồi. Bằng Nguyệt, tiếp đón vương gia cho tốt, đừng lơ là, Băng Cơ, người đi cùng phụ thân”

Lãnh Bằng Nguyệt đức thắng đáp lại: “Phụ thân và di nương cử đi lo chuyện đi ạ”. Lãnh Băng Cơ đứng dậy, đi theo hữu tướng rời khỏi phòng khách, thay vì vào bếp thì lại đi thẳng đến tổ đường ở hậu viện.

Bước vào cửa tổ đường, Kim di nương theo lệnh lập tức đóng cửa tổ đường lại, hữu tướng lấy một cây thước trên bàn thờ, rồi quay lại ngước mắt lên, mạnh mẽ trách mắng: “Nghiệp chướng, còn không mau quỳ xuống!”

Lãnh Băng Cơ vén váy, nàng lạnh lùng quỳ trên phiến đá xanh, đối diện với bài vị của tổ tiên Lãnh gia, đàn hương cuộn tròn bay nghi ngút. Lãnh Băng Cơ dựng thẳng sống lưng, không khiêm tốn cũng không hống hách.

Hữu tướng quay người lại, lạnh lùng nói với Kim thị: “Nàng đi nghiệm thân cho con bé”

Kim thị lập tức nghe lời, bà ta hận không thể thêm dầu vào lửa, muốn làm cho hữu tưởng càng thêm tức giận. Vì thế bà ta cũng ra tay độc ác hơn, khi nhận được mệnh lệnh thì lập tức bước lên phía trước, kiêu ngạo nói: “Cô nương, thất lễ rồi, xin hãy cởi áo ngoài ra

“Tại sao?” “Tại sao hả? Tại vì người đã làm chuyện vô liêm sỉ, phá hỏng thanh danh của tướng phủ ta” “Ha ha, phụ thân lại nghe lời ai vu oan thế?”.

Hữu tướng quay người lại, tức giận chỉ tay vào mặt nàng: “Vậy ta hỏi người, những gì nói trong thư của Băng Nguyệt có phải là thật không? người chưa từng ra khỏi phủ thì làm sao có thể quyến rũ nam nhân bên ngoài, rồi làm ra hành động xằng bậy như thế?”

Lãnh Băng Cơ chớp mắt: “Phụ thân, vậy là người tin tưởng lời muội muội, cứ thế tạt nước bẩn lên đầu nữ nhi mà không cần lý do sao. Nếu nữ nhi nói chuyện đó không đúng thì sao?”

“Chỉ cần xem thủ cung sa có còn không thì biết”, Kim di nương thừa cơ hội nhảy vào.

Lãnh Băng Cơ cười khúc khích: “Giờ ta đã kết hôn và trở thành phụ nữ. Nếu thủ cung sa vẫn còn như muội muội thì mới là chuyện cười đấy” .

Trái tim Kim Thị thất lại: “Ngươi nói như thế là có ý gì?” “Nói sao thì nghĩa thế, nếu Kim di nương không hiểu thì có thể hỏi vương gia để xác nhận Chuyện này làm sao mà hỏi được chứ? Hữu tướng nửa tin nửa ngờ: “Thật sự không có sao?”

Vẻ mặt Lãnh Băng Cơ bình tĩnh, nàng mở mắt nói bừa: “Nếu chuyện này xảy ra, vậy tại sao hôm nay nữ nhi có thể cùng vương gia vinh quang trở về?” .

“Lần trước đến Am Ni Cô dâng hương, gặp thời tiết mưa gió nên phải ở lại Am Ni Cô , nửa đêm nửa hôm người lại đi đâu?”, Kim di nương hung hăng hỏi: “Ta và Bằng Nguyệt tìm người cả ngày trời”

“Trong Am Ni Cô đều là ni cô, Kim di nương nói xem ta có thể đi đâu chứ? Không phải lúc người tìm được thì ta đã giải thích rồi sao? Phòng ốc ở Am Ni Cô đều được bài trí giống nhau, sau khi ta dâng hương thì bị lạc đường, vị thể đi nhầm sang phòng khác nghỉ ngơi. Lần đi dâng hương đó do một mình Kim di nương người thu xếp, còn việc ở lại qua đêm cũng là ý kiến của ngươi. Cho dù ta có mèo mả gà đồng thì cũng không thể tự đoán trước mà chạy lên tận trên núi thể được?”

Lời phản bác khiến Kim di nương nghẹn họng.

Hữu tưởng đứng từ trên cao trừng mắt nhìn nữ nhi, trong mắt hiện lên vẻ tiếc hận: “Chuyện này hiện tại ta sẽ không nhắc tới nữa, phụ thân hỏi người, người được gả vào phủ vương gia làm vương phi, Một cuộc hôn nhân tốt đẹp được bao người mong muốn như vậy. Tại sao người lại tự sát? Vừa làm nhục Phong Vượng lại vừa khiến tướng phủ ta mất mặt”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement