Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 234: Cả ba cùng diễn trò

Giống như là ảo thuật, Phương Phẩm Chỉ từ trong túi áo lấy ra một cái Ở đây vẫn còn mấy viên Ngưng Hương đan, tặng cho Tri Thu tỷ, hy vọng tỷ đừng ghét bỏ.”

Tri Thu nghe thấy, lập tức ngạc nhiên: “Ngưng Hương đan?

Thứ đồ mắc tiền như thế này, làm sao ta dám nhận? Xin cô nương đừng khách sáo.”

Phương Phẩm Chỉ nhìn trái nhìn phải, rồi rướn cổ nhìn về phía Triệu ma ma đứng cách đó không xa, đè thấp giọng nói: “Không dối gì Tri Thu tỷ tỷ, ngàn vạn lần xin đừng nói cho người khác, đặc biệt là Triệu ma ma kia. Ngưng Hương đan này, thật ra nào có mắc đến như thế, nhị công tử lợi dụng điểm yếu của Trắc phi nương nương mà nâng giá tiền lên. Chế tạo.

ra, căn bản cũng chỉ đáng có hai lượng bạc. Mặc dù bạc của †a hàng tháng không cao, nhưng nhị công tử đối với ta thực sự rất vô cùng thoáng, thường hay thưởng cho ta, cũng không có gì là lạ”

Tri Thu hiểu tính tình của Kim Nhị, chỉ tính đến lợi ích lại còn háo sắc nữa, thực sự còn có thể lừa được Lãnh Băng Nguyệt. Chỉ có vài viên đan dược nhỏ nhỏ, mà lại có thể đổi lấy mấy ngân lượng quý giá, vì để được tranh sủng mà Lãnh Băng Nguyệt lại mua thứ như thế cho được, đứng là bị đồng tiền thao túng.

Nàng ta líu lưỡi nói: “Chả trách Tiểu Chi cô nương lại có làn da đẹp như vậy.”

Làm người ai chẳng thích chưng diện, Tri Thu cũng vậy, sớm sẽ lột xác, thay da đổi thịt tuyệt đẹp như Lãnh Băng Nguyệt, trông càng thích hơn khi có Ngưng Hương đan trong tay. Cho nên không cưỡng lại được sự hấp dẫn, nhận lấy rồi nói một tiếng cảm ơn.

Hại tỷ muội Phương Phẩm Chỉ thân thiết một chút rồi mới quay người ra khỏi phủ.

Tri Thu như nhặt được của quý, giấu Ngưng Hương đan trong tay áo, quay về lại Tử Đẳng tiểu trúc.

Triệu ma ma vẫn đang đứng ở ngay cổng, nhìn thấy nàng ta, liền tò mò hỏi: “Vừa nấy nàng ta cho người thứ gì vậy?”

Đương nhiên Tri Thu không thể nói ra, liền phủ nhận: “Triệu ma ma hoa mắt rồi sao? Chẳng qua chỉ nói với nhau mấy câu mà thôi, muội ấy có thể đưa cho ta cái gì được chứ?”

Từ lúc ở nhà lao lần trước, Tri Thu đã nhắc nhở với Triệu ma ma một câu, nên Triệu ma ma nói chuyện với nàng ta cũng có chút khách sáo, không có dùng những lời nói châm chọc nữa. Bây giờ hai người chỉ có hận cũ, cũng không có gì phải căng thẳng mâu thuẫn lợi hại. Cho nên giữa quan hệ giữa hai người có chút hòa hoàn, không đến nổi như nước với lửa.

Triệu ma ma nhiều chuyện thêm mấy câu: “Cũng phải, Kim Nhị thiếu gia kém cỏi, người bên cạnh đương nhiên cũng sẽ có ý đồ bất chính, làm quen với bọn họ nhất định phải cẩn thận”

Ngoài mặt Tri Thu không nói gì, nhưng trong lòng lại đang không ngừng coi thường Triệu ma ma. Nói thêm vài câu qua loa thì ai về phòng người nấy, lấy Ngưng Hương đan ra, nhìn đi nhìn lại cứ xem như là một bảo bối.

Lãnh Băng Nguyệt lúc nào cũng uống Ngưng Hương đan sau lưng nàng ta nên nàng ta cũng không biết, rốt cuộc có phải là Ngưng Hương đan hay không. Học theo Lãnh Băng Nguyệt, rót một ly rượu rồi uống viên đan dược đó.

Thoáng chốc cảm thấy bụng có chút nóng, một luồng khí nóng cứ mãi bốc hơi, sau đó lỗ chân lông giản nở ea, tay chân xương cốt trở nên thoải mái, cả người giống như trở thành tiên, vô cùng kỳ diệu.

Ngưng Hương đan này có tác dụng thật diệu kỳ. Tri Thu tin chắc, Phương Phẩm Chỉ nhất định không lừa mình.

Cho nên mạnh dạn yên tâm, uống hết toàn bộ số Ngưng Hương đan đó.

Ngày thứ hai.

Sau cả một đêm nghỉ ngơi, Cẩm Ngu đã lấy lại sức.

Mặt trời vừa mới mọc, nàng ta nghe thấy trong viện có tiếng Điêu ma ma thỉnh an với Mộ Dung Phong. Cửa viện mở ra, tiếng bước chân Mộ Dung Phong xa dần.

Nàng biết mỗi sáng Mộ Dung Phong đều có thói quen luyện kiếm, nên phải đến cổng Triều Thiên Khiết mà luyện, để tránh làm phiền giấc mộng đẹp của Lãnh Băng Cơ.

Để Đại Mạt rửa mặt chải đầu cho mình xong xuôi, Đại Mạt liền dìu nàng lên, tìm theo đến nói phát ra tiếng nói chuyện.

Cũng không lên tiếng làm phiền, chỉ yên lặng đứng bên cạnh, nghe tay áo Mộ Dung Phong bay vun vút, trường kiếm dài trong tay chém nhanh vào không khí, vẻ mặt bình tĩnh.

Mộ Dung Phong luyện chăm chú hết sức, một lúc sau mới phát giác thấy sự tồn tại của nàng, lập tức cả người không được tự nhiên, thu trường kiếm lại, đi thẳng về phía nàng ta.

“Đầu muội còn bị thương còn chưa khỏe, nên nghĩ ngơi nhiều vào, đừng ra ngoài kẻo bị trúng gió.”

Cẩm Ngu từ trong lồng ngực lấy ra một cái khăn, lục lọi một hồi mới lấy ra đưa cho Mộ Dung Phong lau.

Cẩm Ngu nhát gan, đêm qua bị dọa sợ, ngủ không an giấc. Cứ nằm xuống sẽ nghĩ lung tung, chỉ bằng ra ngoài cùng biểu xa, trong lòng có lẽ sẽ tốt hơn một chút” Mộ Dung Phong tránh né ý tốt của nàng ta một cách kín đáo: “Tin tưởng Băng Cơ nhất định có thể trị tốt cho mắt của muội, phải có lòng tin đối với nàng ấy”

Cẩm Ngu cúi thấp đầu, nắm chặt khăn: “Thật ra, chỉ sợ là mắt của ta không còn hy vọng gì nữa rồi. Nhưng ở trước mặt Huệ phi nương nương, bà ấy đau lòng vì ta, lúc nào cũng khóc, còn giận cá chém thớt sang Trắc phi nương nương. Muội nghĩ, tạm thời ta sẽ rời khỏi bên cạnh bà ấy, không nhìn thấy muội, tâm tình sẽ tốt hơn nhiều. Còn về phần Vương phi nương nương có giúp ta trị thương hay không thì xin biểu ca đừng ép nàng ấy”

Cái cớ này khá mới mẻ và tinh tế, hơn nữa còn nói quanh nói co được Lãnh Băng Cơ và Lãnh Băng Nguyệt.

Mộ Dung Phong cũng không che giấu gì nói: “Đương nhiên, huynh đã nói với Băng Cơ, người vật đều đến số tận đều phải nghe theo ý trời, đừng gượng ép bản thân”

Vẻ mặt Cẩm Ngu nở một nụ cười dịu dàng đầy nhạt nhếo, cứng ngắc.

Hôm nay Lãnh Băng Nguyệt cũng dậy sớm, sau khi tắm rửa sạch sẽ thì cùng Tri Thu đi thẳng đến Triều Thiên Khuyết rồi hành lễ với Mộ Dung Phong, giống như cành liễu yếu ớt bay phất phơ trong gió.

“Sao hôm nay nàng lại đến đây?”

“Huệ phi nương nương hạ lệnh, để thần thiếp đến chăm sóc lo việc ăn uống hàng ngày cho quận chúa Cẩm Ngu, nên không hề dám sơ suất.”

Mộ Dung Phong quay mặt nhìn vào trong sân ngáp như không ngáp, vừa ôm vai xem Lãnh Băng Cơ làm loạn, đầu óc.

lập tức rối bời.

Ba người cùng diễn trò, đến nay đã Lãnh Băng Nguyệt, Cẩm Ngụ, Tri Thu lại còn thêm cả Lãnh Băng Cơ, Triều Thiên Khuyết lớn như vậy, sợ sẽ bay nóc mất.

Tự chuốc họa vào thân, sống không nổi, phải gánh chịu món nợ mình tự gây ra.

Lãnh Băng Cơ không nhanh không chậm, cười e thẹn nhìn Mộ Dung Phong đang khó xử, che miệng cười: “Thật là tốt, về phủ chơi một ván mạt chược đi, đúng lúc tay chân có chút khó chịu”

Vẻ mặt Cẩm Ngu buồn bã: “Vương phi tỷ tỷ nói đùa rồi, Cẩm Ngu không nhìn được bài.”

Thật khó để giả vờ đáng thương, nàng đăc biệt chả mù không quan tâm đến viêc của ta.

Lãnh Băng Nguyệt tiếp lời: “Chi bằng lát nữa đi nghe nhạc đi, gần đây trên phố rất phổ biến mấy giai điệu thanh bình.

Nghe nói Cẩm Ngu quận chúa học rộng tài cao, chúng ta cùng đi nghe một khúc đi, cũng không làm mất đi sự phong nhã Cẩm Ngu lại nhíu mày: “Lúc trước am hiểu về một chút về đàn ca, nhưng bây giờ không nhìn thấy đàn đâu cả, nghe giai điệu khó tránh khỏi có chút đau thương.

Lãnh Băng Nguyệt cũng không nói lời nào, ngược lại không thể chơi đùa được, chuyên gia khiến người ta cụt hứng.

Trong lòng Lãnh Băng Cơ càng lao nhanh như vó ngựa, tới đầu năm nay, thê thiếp trong phủ nhiều lên rồi, vậy mà nàng.

cũng không có lấy một kỹ năng, tranh sủng cũng tranh không lại. Mình không biết viết lách, văn chương, cũng không rành đàn hát, nghe mấy khúc nhạc cứ như đàn gảy tai trâu.

Nàng cười “xùy” một tiếng: “Thật ra ta lại có một ý hay khác”

“Có chủ ý gì?”

Lãnh Băng Cơ nhìn Cẩm Ngu, cười tươi như nắn bằng chúng ta chơi trốn tìm đi, Cẩm Ngu ở trong nhà, thậm chí còn không cần che mắt, hợp lý biết bao nhiêu!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement