Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Số Mệnh (full)

Advertisement
Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Quan hệ giữa các thành viên trong Văn gia có thể tra được trên mạng rất dễ dàng, gia tộc lớn như bọn họ, chắc chắn cư dân mạng không thể nào bỏ qua.

Trước đó Thẩm Nguyên Gia cũng đã xem qua một số sơ đồ phả hệ.

Cô không nghi ngờ gì về mối quan hệ giữa Văn Tùng Diễn và Văn Tùng Tuệ, hai người đều cùng có quan hệ huyết thống với cô, nhưng không phải cái gì cũng giống 99% như phim truyền hình, có thể thấy được dù có quan hệ huyết thống cũng chưa chắc là chị em thân thiết.

Phải là quan hệ chị em ruột thịt.

Nghĩ như vậy, trước kia Văn Tùng Diễn bỗng nhiên đối xử với cô như vậy xem ra là có nguyên do, quả nhiên không phải đơn giản chỉ là hâm mộ, có lẽ cậu ấy đã sớm biết.

Thẩm Nguyên Gia còn nhớ rõ dáng vẻ lúc cậu ấy hỏi về thân phận cô nhi và cha mẹ mình, bây giờ ngẫm lại, quả là đang thử.

Về phần kết quả này, cô cũng không nghĩ sẽ cho người của Văn gia biết.

Nhìn chằm chằm hai bản kết quả giám định, Thẩm Nguyên Gia hít sâu một hơi, cuối cùng đặt bên cạnh, nhắm mắt điều chỉnh tâm trạng.

Liên hệ kết quả này cùng với video tử vong của ông cụ Văn trước đó, nguyên nhân Văn Tùng Tuệ muốn giết cô dường như đã rõ.

Trước mặt lập tức rộng mở thông suốt.

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Thẩm Nguyên Gia vẫn chưa mở mắt ra, trực tiếp mò lấy điện thoại, nghe máy.

"Ai da gần đây đang chú ý chuyện gì vậy hả, Weibo của cậu sắp mọc cỏ luôn rồi đó, quảng cáo của cậu vừa ra cũng không tuyên truyền gì luôn?" Đầu dây bên kia là Tôn Ngải.

Thẩm Nguyên Gia đột nhiên lấy lại tinh thần, "Tớ quên mất."

Lần chụp quảng cáo trước đã được Lưu Lị chọn lựa kỹ càng, thế mà cô lại quên share bài, may là chị ấy chưa nói gì.

Thẩm Nguyên Gia vội vàng vào Weibo share bài, lúc này mới chuyên tâm gọi điện thoại cho Tôn Ngải: "Hôm nay sao lại đột nhiên gọi điện thoại cho tớ vậy?"

"Tớ nghe nói cậu đi dự tiệc mừng thọ ở Văn gia?" Tôn Ngải nói: "Tin tức ông cụ Văn nằm viện bay đầy trời rồi."



Chuyện nghiêm trọng hơn cô vẫn chưa nói ra.

Thẩm Nguyên Gia nói: "Chuyện này không phải quá bình thường à, nhiều người chú ý tới Văn gia như vậy, nằm viện cũng không phải chuyện nhỏ."

"Nghe nói Văn Tùng Tuệ bị nhóm người các cậu mang đi phải không?"

Thẩm Nguyên Gia đính chính: "Không phải bọn tớ, là nhóm người Giang Bạn."

Tôn Ngải thỏa hiệp nói: "Ok ok ok. Có hỏi ra được gì không?"

"Không có." Thẩm Nguyên Gia trả lời, tạm dừng một lát, "Hôm nay tớ qua bên đó xem có kết quả gì mới không."



......

Trò chuyện với Tôn Ngải một lúc, Thẩm Nguyên Gia ăn chút gì đó đơn giản rồi gọi taxi qua chỗ Giang Bạn.

Bây giờ cô cũng không được coi là cố vấn nên không cần đi tới đó nữa, chỉ là vụ án này mình là người bị hại mà thôi.

Cục cảnh sát vẫn bận rộn như cũ.

Thẩm Nguyên chào hỏi vài người quen, ở hành lang vừa vặn đụng phải Giang Bạn, đối phương thấy cô liền biết ngay mục đích cô tới đây, nói thẳng: "Văn Tùng Tuệ vẫn chưa chịu thừa nhận."

Thẩm Nguyên Gia gật đầu, "Đây là chuyện sớm muộn."

Lúc trước Lâm Kính Tùng cũng ngoan cố như vậy, cuối cùng không phải cũng khai ra đó thôi, nếu không phải không biết tên Văn Tùng Tuệ, sớm muộn gì hắn cũng phải khai ra.

Thế nhưng nghĩ đến động cơ của Văn Tùng Tuệ, cô suy tư nói: "Tôi muốn vào nói chuyện với chị ta một lát."

Giang Bạn trả lời: "Được."

Nói đúng ra, lấy thân phận hiện tại của cô thì có hơi không thích hợp, nhưng dù sao cũng là người bị hại, lại ở chung lâu như vậy, không có khả năng không để ý tới quan hệ bấy lâu.

Trong phòng tạm giam, Văn Tùng Tuệ ngồi đó vô cùng bình tĩnh.

Dù cô ta biết mình đã chọc ông tức giận, nhưng trước khi không có kết quả, luật sư chắc chắn sẽ chuẩn bị mọi thứ chu toàn, dù gì cô ta cũng là con cháu nhà họ Văn.

Hơn nữa xảy ra chuyện như vậy cũng sẽ có ảnh hưởng đến cổ phiếu.

Suy cho cùng, những gia tộc lớn như bọn họ, chỉ cần trong nhà có tin tức không tốt nhất định sẽ ảnh hưởng đến cổ phiếu và công ty.

Văn Tùng Tuệ sợ nhất là giữa chừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Giống như cô ta ngày đó, bất ngờ xảy ra chuyện làm mọi thứ rối tung lên.

Đang nghĩ ngợi, cửa đột nhiên bị đẩy ra.

Nhìn thấy mặt Thẩm Nguyên Gia, Văn Tùng Tuệ vô thức nhíu mày, đối diện với tầm mắt của cô lại trở về dáng vẻ ban đầu.

"Không có gì muốn nói à?" Thẩm Nguyên Gia ngồi xuống đối diện cô ta, bên ngoài có người nhìn vào, "Tôi biết rõ động cơ của chị."

Văn Tùng Tuệ cười khẩy một cái, không trả lời.



Thẩm Nguyên Gia đặt tay lên bàn, "Bởi vì tôi là người của Văn gia?"

Văn Tùng Tuệ vẫn như cũ không nhúc nhích, dù có đoán được chuyện này vẫn rất bình thường.

Thẩm Nguyên Gia chăm chú nhìn chị ta, thong thả ung dung nói: "Hay bởi vì di chúc của ông Văn có một phần cho tôi?"

Những lời này vừa nói ra, Văn Tùng Tuệ cuối cùng cũng không còn cách nào giữ được bình tĩnh.

Ánh mắt chị ta dao động vài cái, lạnh lùng nói: "Tôi không biết cô đang nói cái gì."

Khóe môi Thẩm Nguyên Gia hơi nhếch lên.

Lúc trước Giang Bạn có đề cập qua với cô, người trước đó không hé nửa lời, lúc nói những lời này nội tâm đã không còn được bình tĩnh.

Điều này chứng minh những gì cô nói cũng là suy nghĩ của chị ta, tuy rằng có thể chưa giống chính xác tuyệt đối, nhưng cơ bản cũng giống tám chín phần.

Thẩm Nguyên Gia trong lòng hiểu rõ, cũng không vội mà nói: "Chị không biết cũng không sao, vậy thì tôi nói cho chị nghe một chút, dù gì giữa chúng ta cũng là quan hệ chị em mà, đúng không?"

Văn Tùng Tuệ lộ ra vẻ mặt chán ghét.

Thẩm Nguyên Gia không để ý, vẻ mặt như vậy không hề ảnh hưởng gì tới cô, ngược lại còn cho cô biết những lời này đã có tác dụng.

Cô dừng một chút lại tiếp tục nói: "Nói không chừng lúc nào đó tôi đổi lại họ của mình thành họ Văn, đến lúc đó chúng ta......"

Văn Tùng Tuệ ngắt lời cô: "Đừng có nằm mơ!"

Thấy Thẩm Nguyên Gia kinh ngạc nhìn mình, cô ta nở một nụ cười trào phúng, "Cả đời này cô cũng không thể mang họ Văn."

"Vậy cũng không do chị quyết định." Thẩm Nguyên Gia không chút để ý.

Trên thực tế, cô đã có chút nghi ngờ qua phản ứng của Văn Tùng Tuệ.

Quá độc đoán, như thể những gì chị ta nói chính là sự thật.

Văn Tùng Tuệ lại tiếp tục châm chọc: "Cả đời này Văn gia cũng sẽ không công khai."

Sau khi nói xong câu đó, hình như chị ta ý thức được chuyện gì, vội ngậm chặt miệng, không hề phát ra bất kỳ âm thanh gì nữa.

Thẩm Nguyên Gia không chọc tức chị ta nữa, đáp án vừa mới giải ra trong lòng lại thành biến thành bí ẩn.

Những lời Văn Tùng Tuệ nói dường như có hơi khác so với những gì cô suy đoán, thậm chí có thể hoàn toàn trái ngược.

Cái câu "Cả đời này cũng sẽ không được Văn gia công khai" là có nguyên nhân gì đặc biệt sao?

Liếc thấy trong mắt Văn Tùng Tuệ hiện vẻ vui sướng, đột nhiên Thẩm Nguyên Gia không muốn hỏi thêm gì nữa, lập tức rời khỏi phòng.

Mãi cho tới khi đi đến chỗ làm việc của nhóm người Nhậm Lộ Lộ, cô vẫn chưa đoán được nguyên nhân.

Lúc quay lại Thẩm Nguyên Gia không nhìn thấy Giang Bạn, chỉ chào hỏi Nhậm Lộ Lộ, Nhậm Lộ Lộ nhỏ giọng nói: "Đội trưởng vừa mới đi qua chỗ Lâm Kính Tùng."

Thẩm Nguyên Gia gật đầu, "Khi nào bên cô có kết quả thì báo cho tôi biết nhé."

Nhậm Lộ Lộ nói: "Được."



Câu cuối cùng của Văn Tùng Tuệ dường như biến thành một tảng đá lớn, đè nặng trong lòng Thẩm Nguyên Gia, khiến cô khó thở.

Nhưng trước mắt lại không có khả năng dời nó đi.

......

Nhìn người đi rồi, Nhậm Lộ Lộ thu hồi tầm mắt, sửa sang lại hồ sơ cho xong.

Lưu Hà Dương đi tới, "Lần trước đội trưởng nói tối nay sẽ mời cơm, bây giờ còn thời gian không?"

"Chắc là còn đấy." Nhậm Lộ Lộ thản nhiên nói, "Văn Tùng Tuệ vẫn chưa chịu khai, trước mắt cũng không thể làm gì, tới lúc chịu nói gì mới thật sự bận rộn đây."

"Vậy tôi sẽ để bụng đói chờ cơm." Lưu Hà Dương vỗ vỗ bụng.

Nhậm Lộ Lộ trợn trắng mắt.

Đúng lúc đó, cô nhìn thấy ở bên kia hành lang Giang Bạn vừa đi vừa xem hồ sơ, "Đội trưởng đã trở lại."

Lưu Hà Dương vội chạy nhanh về chỗ ngồi của mình.

Tới khi Giang Bạn đi đến, Nhậm Lộ Lộ mới hỏi thăm chuyện vừa rồi.

Giang Bạn im lặng một lúc lâu mới nói: "Dạo này không có tiền."

Nhậm Lộ Lộ có chút cứng họng, dù sao đây cũng là đề nghị đội trưởng tự nói trước, mặc dù bọn họ cũng có thể tự trả, nhưng nghe xong câu này vẫn kinh ngạc.

Đội trưởng mà lại không có tiền?

Nhậm Lộ Lộ có chút không tin.

Thật ra mà nói, bọn họ có thể loáng thoáng đoán được một chút về gia thế của đội trưởng, từ quần áo thường ngày cũng có thể nhìn ra.

"Đội trưởng, có phải anh mua quá nhiều đồ hay không?" Nhậm Lộ Lộ tò mò hỏi.

Giang Bạn đã rút ra một tập hồ so: "Không có, trả nợ."

Anh nói rất bình tĩnh và nhẹ nhàng, cố tình làm Nhậm Lộ Lộ không nhịn được tò mò, trong lòng không chờ nổi đáp án.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement