Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người - Mặc Khuynh

Advertisement

Art: Weibo @Toduring

Chương 150: Nhánh 101 [32] Cuộc thi kết thúc, Mặc Khuynh bị chú ý

Dịch: CP88

Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!

***

Đảo mắt đã đến cuối tháng sáu.

Ngày diễn ra cuộc thi, Mặc Khuynh nhận được điện thoại của Qua Bốc Lâm, Qua Bốc Lâm nhắc đi nhắc lại cô nhớ mang theo chứng minh thư và thẻ dự thi, dặn dò cô làm bài cẩn thận, vân vân mây mây đủ thứ.

Cứ như phụ huynh đang dặn dò con cái chuẩn bị thi đại học.

Mặc Khuynh nhẫn nại nghe được hai phút thì cúp máy.

Không ngờ, chưa đến một phút sau, lại nhận được điện thoại của Hoắc Tư.

“Đến trường thi chưa?” Hoắc Tư hỏi.

Mặc Khuynh day day trán: “Sắp.”

“Yên tâm thi, không cần căng thẳng, cố gắng phát huy.” Hoắc Tư dặn dò.

“…”

“Hai ngày trước tôi và thủ lĩnh Phạm đã bàn bạc với nhau, phỏng vấn, kiểm tra sức khỏe cô đều không cần tham gia.” Hoắc Tư nói, “Chờ cuộc thi kết thúc, cô có thể về thẳng thành phố Đông Thạch.”

“Vì sao?”

“Không cần thiết. Hai mục đó đã đủ tiêu chuẩn rồi.” Hoắc Tư nói xong thì cúp máy.

Mặc Khuynh nhướng mày.

Được thôi.

Xe taxi dừng bên ngoài điểm thi, Mặc Khuynh thanh toán tiền xuống xe, nhìn tòa nhà văn phòng lớn của Trị Ninh, đúng là không thể xa hoa bằng tòa nhà ở thành phố Đông Thạch kia.

Vào sảnh chính, Mặc Khuynh theo bảng hướng dẫn đi lên tầng hai, đưa ra chứng minh thư và thẻ dự thi, sau đó đi vào hành lang tìm phòng thi.

Nhưng mà, còn chưa tìm được phòng thi đã gặp một kẻ khá quen mặt.

Là Ôn Thường Xuân.

Ôn Thường Xuân cũng đã nhìn thấy cô.

Thời gian này, chuyện gì của Ôn Thường Xuân cũng không thuận lợi, y thuật không đủ giỏi để được Cốc gia tín nhiệm, bán đề thi thì bị cảnh sát ghé thăm, ngày hôm nay đến dự thi cũng sống trong thấp thỏm lo âu.

Nhìn thấy Mặc Khuynh, Ôn Thường Xuân tự nhiên bực mình, trừng mắt lạnh giọng hỏi: “Sao cô lại ở đây?”

Mặc Khuynh liếc anh ta một cái, không để ý.

Ôn Thường Xuân cũng đã chú ý tới thẻ dự thi của cô, hơi ngạc nhiên, sau đó cao giọng rống lên: “Tố cáo! Tôi muốn tố cáo!”

Anh ta tự nhiên rống lên như thế, khiến cho những thí sinh xung quanh đều phải quay lại đây.

Ôn Thường Xuân chỉ Mặc Khuynh mà rống: “Chắc chắn là tạo bằng cấp giả! Con nhỏ này còn chưa tốt nghiệp trung học, sao có thể đến tham gia thi tuyển chứ!”

Vốn cũng chỉ có những người góp vui theo dõi diễn biến ở đây, nhưng sau một câu của anh ta, những người không hứng thú gì từ đầu cũng đã quét mắt về phía này, trong mắt mang theo đánh giá và thăm dò.

– – Còn chưa tốt nghiệp trung học đã được đến thi rồi.

– – Ngoại trừ thí sinh do căn cứ số 08 trực tiếp đưa tới, còn có thể là loại người nào được nữa?

– – Mẹ nó, rõ là đi cửa sau vào thẳng thi tuyển.

Dù sao thì, chiếu theo quy trình thông thường, chắc chắn đều phải đạt yêu cầu có “bằng cấp”. Chỉ có người đặc biệt được căn cứ số 08 lựa chọn, mới không thể đánh đồng với người thường.

Mặc Khuynh tức thì cảm nhận được vài ánh mắt mang theo sát khí phóng tới.

Rất nhanh, có mấy người nhân viên mặc đồng phục đi tới.

Một người trong đó đưa tay về phía Mặc Khuynh: “Mời lấy ra thẻ dự thi.”

Mặc Khuynh đưa qua.

Ôn Thường Xuân vòng tay trước ngực, đắc ý mà nhìn Mặc Khuynh.

Nhưng mà, giây tiếp theo anh ta đã không cười nổi nữa.

Nhân viên kia trả lại thẻ dự thi cho Mặc Khuynh, sau đó, quét ánh mắt sắc bén sang Ôn Thường Xuân.

“Thẻ dự thi của cô ấy là thật.” Nhân viên nói, “Ngược lại, gây rối trong cuộc thi, phiền cậu đi với chúng tôi một chuyến.”

“Sao cơ?!”

Ôn Thường Xuân hoảng sợ đến mức khuôn mặt méo mó.

Nhân viên trực tiếp động thủ.

Hai người khác tiến lên, một trái một phải nắm lấy bả vai Ôn Thường Xuân, vừa kéo vừa đẩy anh ta ra ngoài.

Ôn Thường Xuân la lớn, cái gì mà “Tôi là thí sinh, tôi còn phải thi”, mấy người nhân viên mắt điếc tai ngơ, mặt không đổi sắc áp giải anh ta ra ngoài.

Sau đó, đám người vây quanh tản đi.

Giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Những ánh mắt mang theo địch ý cũng biến mất.

Mặc Khuynh tìm được phòng thi của mình, vừa muốn đi vào, bả vai bị vỗ một cái.

Từ đằng sau truyền đến giọng nói quen thuộc: “Nhìn thấy thầy giáo mà không chào hỏi à?”

Mặc Khuynh quay lại.

Không ngoài dự đoán, là Tống Nhất Nguyên.

Tống Nhất Nguyên mặc một chiếc sơ mi ngắn tay, một tay xỏ trong túi quần, đôi mắt hoa đào cong cong, phong lưu tự nhiên như một kẻ lãng tử chính hiệu, trên người không thấy chút xíu nào dáng vẻ của một vị “thầy giáo.”

Mặc Khuynh mặt không biểu cảm: “Quá bình thường, không chú ý thấy.”

“…”

Tống Nhất Nguyên nghẹn lời.

Sau đó chua xót nói: “Yêu cầu của em với người thường cao quá rồi đấy.”

Mặc Khuynh không tiếp lời.

Tống Nhất Nguyên đánh giá cô: “Em đến đây thế nào?”

Lúc nhìn thấy Mặc Khuynh ở đây, Tống Nhất Nguyên còn khá ngạc nhiên.

Hơn nửa năm này, anh ta vì “nắm bắt cơ hội tham gia cuộc thi” mà lặn lội bôn ba bên ngoài, còn phải tranh thủ thời gian ôn luyện, mỗi ngày đều mệt không thể tả.

Mà Mặc Khuynh…

Ném cái thân phận học sinh gò bó sang một bên, có vẻ như mỗi ngày đều sống thoải mái sung sướng.

Còn chưa thông qua kỳ quan sát một năm đã được đến đây rồi.

Mặc Khuynh nghĩ nghĩ, nói: “Ban lãnh đạo cảm thấy, nhánh Thần Quái rất thích hợp với người như tôi, đặc biệt phê chuẩn.”

“… Cũng đúng.” Tống Nhất Nguyên gật đầu, thuận miệng hỏi, “Em định về đó cùng với Qua Bốc Lâm độc chiếm nhánh Thần Quái?”

Mặc Khuynh nhướng mày: “Thầy muốn tham gia cùng?”

“Không không.”

Tống Nhất Nguyên lắc đầu như điên, sống lưng lạnh buốt.

Anh ta mới không muốn chôn thân ở cái chốn đó, thi thoảng ngoài mấy cái nhiệm vụ loại bỏ mê tín phong kiến ra thì chẳng còn gì sất.

Mặc Khuynh lại nói: “Tôi sẽ cất nhắc cho thầy lên làm phó thủ lĩnh.”

Tống Nhất Nguyên không hiểu ra làm sao: “Em? Cất nhắc?”

“Đừng có đứng ở cửa chắn đường chắn lối!”

Từ sau lưng chợt truyền đến một giọng nói khó chịu.

Hai người quay lại, nhìn thấy một cậu thanh niên đầu đinh.

Thanh niên đầu đinh kia cực kỳ khinh thường mà quét mắt qua Mặc Khuynh: “Đi cửa sau à? Giỏi nhỉ.”

Nói xong, giậm mạnh chân rời khỏi.

“Cẩn thận chút.” Tống Nhất Nguyên vỗ vai Mặc Khuynh, nhỏ giọng dặn dò, “Vừa rồi cái tên kia rống lên như thế, chắc phải đến hơn phân nửa chỗ thí sinh ở đây chú ý đến em rồi.”

“Ồ?” Mặc Khuynh chợt nổi hứng thú, “Chậc, vậy tôi thi được hạng nhất thì bọn họ có biết không?”

“Có thể.”

Tống Nhất Nguyên gật đầu.

Sau đó giải thích: “Không phải tất cả đều biết. Nhưng mà sau khi thi viết kết thúc, mọi người đều có thể xem được thứ hạng của mình, tra được thành tích thi viết của những người đạt chuẩn.”

“Ồ.”

Trên mặt Mặc Khuynh xuất hiện ý cười.

Nếu đã đều không nhìn cô thuận mắt, vậy để họ càng ngứa mắt hơn nữa đi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement