Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia - Văn Xương (full)

Advertisement

Phương Thượng vẫy tay: “Lên món đi, nhưng biểu ngữ này chỉ có thể treo nhiều nhất ba ngày, ngươi hiểu chưa?”  

             Trương Lão Lục cười trừ: “Ta hiểu quy tắc này! Lão gia yên tâm!”  

             “Chờ chút! Đưa hết những người ở tầng này đi nơi khác! Sắp xếp mọi người ngồi dưới lầu. Khi ăn cơm bổn quan không thích bị người khác làm phiền.”  

             Phương Thượng thong dong nói.  

             Nói xong hắn liếc nhìn Trương Bưu.  

             Trương Bưu lập tức hiểu ý, chạy xuống cầu thang hét lớn: “Tối nay Phương thiếu gia sẽ thanh toán toàn bộ chi phí!!!”  

             Khách ở tầng hai lập tức vui mừng đi xuống lầu, dưới lầu cũng truyền đến tiếng reo hò giống như núi gào biển gầm.  

             Trương Lão Lục cũng vỡ òa trong hạnh phúc, Huyện Thái Gia đến quả nhiên sẽ có chuyện vui! Lần này ông ta có lời rồi!  

             Ngay sau đó ông ta vui mừng hớn hở định xuống lầu, vừa ngẩng đầu lên thì thấy hai người Cảnh Đế vẫn ngồi im một chỗ.  

             Ông ta nịnh nọt nói: “Phiền hai vị khách quan làm ợn chuyển chỗ giúp ta, bữa cơm hôm nay Huyện Thái Gia chúng tôi mời khách, không tốn tiền.”  

             Cảnh Đế vẫn ngồi im mà không nói gì.  

             Quách Thiên Dương cao giọng nói: “Bữa cơm này không phải là chúng ta ăn không nổi! Không cần người khác mời!”  

             “Cái này...” Trương Lão Lục lộ ra vẻ lúng túng.  

             Sau đó ông ta nghiến răng nghiến lợi, nói nhỏ: “Hai vị, nếu các ngươi bằng lòng xuống lầu dùng bữa, thì trước khi đi ta có thể tặng cho các ngươi một vò rượu! Các ngươi xem thử có được không?”   

             Cảnh Đế vẫn không nói gì, ông lặng lẽ nếm trà.  

             Vẻ mặt Quách Thiên Dưỡng bình tĩnh, hắn ta trầm giọng quát: “Cút đi, đừng quấy rầy nhã hứng của lão gia chúng ta!”  

             Trương Lão Lục bó tay rồi, dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn Phương Thượng.  

             Phương Thượng chỉ trầm ngâm đánh giá hai người trước mặt.  

             Sau đó hắn chậm rãi mở miệng nói: “Nếu các vị đã không sẵn lòng rời đi, thì hai vị bằng hữu có thể dùng bữa cùng chúng ta không?”  

             Cảnh Đế quay đầu lại, mỉm cười, chắp hai tay ra sau, không khách khí đi tới.   

             Quách Thiên Dưỡng vội vàng đuổi theo.   

             Trương Lão Lục cũng tìm được cơ hội, vội vàng đi xuống lầu.   

             Sau khi ngồi xuống, Phương Thượng nói: “Hai vị trông có vẻ lạ mặt, là người từ nơi khác đến phải không?”  

             Sau khi Cảnh Đế ngồi xuống, ông nhìn đánh giá Phương Thượng, ánh mắt không chút kiêng nể.  

             “Ta đã gặp Phương Huyện Lệnh rồi. Bỉ nhân là Lí Long, làm nghề buôn bán đồ sứ ở Kinh Thành, còn vị này là kế toán của ta, Quách Đại.”  

             Phương Thượng bị ông nhìn liền cảm thấy hơi khó chịu.  

             Thế là hắn không mặn mà nói: “Hai vị đến huyện Đào Nguyên để làm gì?”  

             “Hai người chúng ta vốn đến phủ Hoành Giang nhập hàng, tiện đường đi ngang qua đây.”  

             Phủ Hoành Giang sao? Phương Thượng bỗng cảnh giác hơn.  

             “Các ngươi đi phủ Hoành Giang vì sao phải đi vòng đến huyện Đào Nguyên chứ. Hai người từ Kinh Thành đi thẳng đến đường chính sẽ nhanh hơn nhiều chứ?”  

             Nhưng Quách Thiên Dưỡng đã sớm chuẩn bị câu trả lời rồi, hắn ta nói xen vào: “Nghe nói đường chính xảy ra sạt lở, đoạn đường bị tắc, chúng ta sợ gặp rắc rối nên cố ý đi đường vòng, cũng là tình cờ mới đến huyện Đào Nguyên.”  

             “Vậy khi nào các người rời đi?”  

             “Không đi nữa! Ở huyện Đào Nguyên, chúng ta thấy có rất nhiều thứ mới lạ. Nếu chúng tôi mang chúng về Kinh Thành, thì lợi nhuận chắc chắn sẽ rất lớn. Không biết Phương Huyện Lệnh có đồng ý không?”  

             Phương Thượng cười nói: “Tốt quá! Huyện Đào Nguyên ta không chào đón bất cứ thứ gì ngoài các thương nhân.”  

             “Không giấu gì hai vị, bồn cầu bằng gốm mới nhất của huyện Đào Nguyên chúng tôi là một trong những loại bồn cầu độc nhất vô nhị!”  

             “Hình dạng của loại bồn cầu này rất phức tạp lại to lớn. Ở bất cứ đâu, loại bằng sứ như thế này đều là tốt nhất!”  

             Khi nghe nói đến bồn cầu, biểu cảm của Quách Thiên Dưỡng như nuốt phải ruồi.   

             “Nhưng mà thứ đồ này không thích hợp tiêu thụ bên ngoài, hai vị có nhu cầu đặt mua thì có thể hợp tác nha!”  

             “Hai người nhìn trúng mặt hàng nào cũng có thể bàn bạc được, muốn thương lượng thế nào cũng được, cuối cùng chỉ cần đến nha môn của bổn huyện ký kết khế ước là được.”  

             “Bây giờ ngươi có vừa ý thứ đồ nào không?”  

             Cảnh Đế cầm tách trà lên rồi nhấp một ngụm, nói: “Thật xấu hổ khi nói rằng ta có chút ngạc nhiên khi lần đầu ta đến vùng đất quý giá này.”  

             “Mọi thứ ở đây đã khiến cho ta mở rộng tầm mắt.”  

             “Đơn giản như loại trà này đây, Hoàng Đế trong Cung cũng không thể nếm được mùi vị này.”  

             “Hả? Kinh Thành không có sao?”  

             “Không có!”  

             Ông vừa dứt lời, Phương Thượng đột nhiên đập bàn đứng dậy, vẻ mặt phẫn nộ!  

             “Im miệng! Lí tiên sinh không thể nói bừa được!Sao ngươi dám phỉ báng Hoàng Đế!”  

             “Khắp nơi đều là đất của Vua! Đây chỉ là một loại trà bình dân thôi, sao Hoàng Thượng Lão Nhân Gia người lại không được uống?”  

             “Ta hồi tưởng lại năm đó Hoàng Đế của chúng ta đích thân dẫn quân ra trận, ăn gió nằm sương, thiên hạ mới được thái bình.”   

             “Đến nay thiên hạ đã ổn định, Bệ hạ vẫn đang dốc lòng xây dựng đất nước vì bách tính thiên hạ trong Triều Đường, ngài vẫn không có giây phút nào được thả lỏng.”  

             “Nếu không có Bệ hạ, sẽ không có huyện Đào Nguyên! Không có huyện Đào Nguyên, sẽ không có trà ngon như vậy!”  

             “Nhưng ở Kinh Thành lại không có loại trà bình dân như vậy sao? Chỉ cần nghĩ đến điều này khiến ta càng thấy đau lòng hơn! Hận không thể bay tới Hoàng Cung, đích thân pha cho Bệ hạ một ấm trà!”  

             “Ngay cả Bệ hạ ở Kinh Thành xa xôi cũng không uống được loại trà này, ta càng không có mặt mũi để uống tiếp! Loại trà này không uống cũng được!”  

             “Ngô Hoàng thánh minh!”  

             Nói xong hắn trực tiếp đổ trà xuống đất, oai phong lẫm liệt mà ngồi xuống.  

             Tiểu Đào đứng phía sau hắn trợn trừng hai mắt, giống như lúc giao thiệp với các thương nhân Càn Quốc mấy năm trước, hắn cũng lấy cái cớ như vậy.  

             Phương Thượng cũng ngụy biện rằng đây gọi là cẩn tắc vô áy náy, trước tiên hắn phải tập hợp những người yêu nước lại, ngộ nhỡ như một ngày nào đó hắn rời khỏi huyện Đào Nguyên, thì vẫn có thể phòng giúp một tay!  

             Tấm lòng yêu nước nồng nàn của Phương Thượng hắn qua từng ngày có thể noi gương!   

             Cảnh Đế đang bưng chén trà, mí mắt giật giật.​​   

             Chén trà này buông cũng không được mà giữ cũng không xong, ông bị đóng băng tại chỗ trong giây lát.  

             Quách Thiên Dưỡng càng giương mắt đờ đẫn hơn, hắn ta nhìn xung quanh.  

             Người này đang nói chuyện với ai vậy?  Sao đột nhiên lại thay đổi thành thế này!  

             Con mẹ nó! May mắn là Phương Thượng không phải là một công công! Hắn thực sự có thể vỗ mông ngựa từ xa!  

             Nghĩ đến đây, hắn ta lại liếc nhìn Cảnh Đế, cũng nhỏ giọng hô một câu: “Ngô Hoàng thánh minh!”   

             Phương Thượng giật giật lỗ tai, nghiêm túc nói: “Quách tiên sinh! Ngươi kính ái Hoàng thượng cũng đừng nên chót lưỡi đầu môi! Hãy giống như ta, thời thời khắc khắc đặt ngài ở trong tim!”  

             “Trong triều có bao nhiêu người hô vang câu ‘Hoàng Thượng thánh minh’, mà sau lưng lại làm những việc trái với căn dặn của Bệ hạ, những người như vậy không khác gì cầm thú!”  

             Con mẹ nó! Hình như bản thân đã bị nói đúng tim đen rồi!  

             Sắc mặt Quách công công nhanh chóng tối sầm, hắn có chút chột dạ liếc nhìn Cảnh Đế, đau khổ nói: “Phương Huyện Lệnh nói đúng, chúng ta cũng nghĩ như vậy!”  

             Sắc mặt Cảnh Đế dần dần đỏ lên, ông đã nghe không ít lời xu nịnh, từ lâu đã miễn nhiễm rồi. Đây là lần đầu tiên ông nghe kiểu xu nịnh độc đáo như vậy, ngoài cảm giác xấu hổ ra thì còn có cảm giác sảng khoái đến không ngờ.  

             Phương Chính đột nhiên đổi ý: “Nói đến loại trà này, là do chế trà sư chuyên môn của huyện Đào Nguyên chúng ta tự mình rang lên.”  

             “Mùi vị rất độc đáo! Nếu mang đến Kinh Thành, các Hoàng tử quý tộc nhất định sẽ tranh mua nó, như vậy Hoàng đế của chúng ta cũng có thể được uống!”  

             “Không biết hai vị có hứng thú với loại trà này không?”  

             Sắc mặt Quách Thiên Dưỡng méo nó. Con mẹ nó, đây không phải các ngươi muốn hợp tác bán trà thôi sao! Sao phải vòng vo tam quốc!  

             “Ủa? Mặt của Quách tiên sinh bị sao vậy?”  

             “Không sao!”  

             Cảnh Đế định thần trở lại, không khỏi cảm thấy nói không nên lời, nhưng vẫn thuận theo lời nói của hắn mà tiếp lời.  

             “Loại trà này rất ngon, nhưng định giá bao nhiêu?”  

             “Mười lượng bạc một lượng trà!”  

             “Mười lượng!” Quách Thiên Dưỡng run lên cầm cập, có lẽ Cảnh Đế không biết giá cả của thứ đồ chơi này, nhưng hắn ta biết!   

             Ở Kinh Thành, một lượng bạc có thể mua được một cân trà bình thường!  

             Kể cả loại trà tốt nhất cũng chỉ có giá trên dưới mười lạng, tất nhiên một số loại trà quý hiếm vẫn rất đắt đỏ do sản lượng khan hiếm.   

             Nhưng loại trà này rõ ràng là loại trà bình thường có thể tìm thấy ở khắp mọi nơi trong huyện Đào Nguyên.  

             “Giá này có chút... đắt.” Quách Thiên Dưỡng do dự nói.  

              

             “Mười lượng bạc mà đắt sao? Không đắt! Bán trà mà Hoàng đế chưa từng uống thì bán mười lạng bạc thì có sao đâu!”  

              

             “.............”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement