Da mặt Nhuận Nương mỏng, bị Từ Cương phóng đại đến mức có hơi xấu hổ, thế là cầm thìa múc cho Từ Cương nửa bát canh rong biển cá muối.
Trước đó Từ Cương đi theo Thiết Thế Hâm tới lều cháo, có lòng muốn nếm thử cháo cá ướp muối một chút, thế nhưng lại không tiện tranh đồ ăn với nạn dân, thế nên không nói.
Theo Từ Cương thấy, nếu là cháo phát từ lều cháo, chắc hẳn hương vị sẽ không quá ngon.
Nhưng mà Nhuận Nương cũng đã múc cho ông ta rồi, Từ Cương chỉ có thể đưa hai tay ra nhận lấy, rồi mới nếm thử một miếng.
Vốn ông ta định dù không thể ăn thì cũng khen ngợi một câu trái lương tâm, kết quả sau khi ăn một miếng mới phát hiện, vị canh rong biển cá muối cực kỳ ngon, Từ Cương uống một hơi cạn sạch nửa bát canh.
"Cháo trong lều cháo cũng ngon như thế sao?" Từ Cương buông bát hỏi.
"Dĩ nhiên không phải." Khánh Mộ Lam lắc đầu nói: "Cháo trong lều cháo đều được nấu từ rong biển bình thường và cá muối, còn nồi canh cá này của chúng ta đều làm từ cá sống, sẽ ngon hơn."
Mỗi ngày khi thuyền lầu mang cá về, đều sẽ làm riêng một cái rương để nuôi một đám cá sống.
Nhuận Nương nấu cơm dùng loại cá sống này.
"Thì ra là thế." Từ Cương khẽ gật đầu.
Thiết Thế Hâm lo lắng bởi vì chuyện này mà ông ta làm loạn, tranh thủ liếc mắt một cái ra hiệu cho ông ta.
Thật ra Thiết Thế Hâm quá lo lắng rồi.
Mặc dù Từ Cương chuyên môn xoi mói người khác, nhưng bây giờ Kim Phi đang ở Đông Hải, ăn chút cá biển mà thôi, nếu Từ Cương còn khó chịu, thì thật sự là đang vạch lá tìm sâu.
Huống hồ hiện tại ông ta chỉ lo và cơm, không để ý tới nói chuyện.
Khó trách vừa rồi Thiết Thế Hâm và Khánh Mộ Lam không chút khách sáo, tay nghề nấu cơm của Nhuận Nương phu nhân thật sự rất tuyệt.
Thời đại phong kiến, nữ nhân không thể lên bàn ăn cơm, vừa rồi nhìn thấy mấy người Nhuận Nương, Tả Phi Phi, Bắc Thiên Tầm công chúa Lộ Khiết và Khánh Mộ Lam ngồi xuống, trong lòng Từ Cương còn có chút không thoải mái, nhưng nghĩ đến việc này là chuyện nhà của Kim Phi nên ông ta không nhiều lời.
Từ Cương đột nhiên thấy may mắn vì vừa rồi không làm loạn, nếu không lỡ đắc tội với Nhuận Nương, thì sau này sẽ không thể đến ăn chực nữa.
Một bữa cơm ăn đến mức chủ và khách đều vui vẻ, Khánh Mộ Lam còn nhờ Nhuận Nương gói một phần đồ ăn từ phòng bếp cho cô ấy, chuẩn bị mang về ngày mai làm điểm tâm.
Thiết Thế Hâm và Từ Cương không có ý định đóng gói, nhưng cũng đều ăn đến bụng tròn vo.
Sau khi Kim Phi vào nhà thì cởi áo khoác, đưa mấy người đi ra ngoài, bị gió lạnh thổi, không khỏi hơi run một chút.
“Ông trời này, nói lạnh là lạnh!" Nhuận Nương nhanh chóng cầm áo khoác phủ thêm cho Kim Phi.
"Mộ Lam, đã sắp xếp người quản lý lều và ở đại doanh thủy quân bên kia chưa?" Kim Phi hỏi.
"Sắp xếp rồi." Khánh Mộ Lam đáp: "Ta đã rút một đội hộ vệ ra, phụ trách thống kê và quản lý nạn dân, vừa rồi đã đi từng lều và phòng để đăng ký tên và nhân số, tránh khi có người ra ngoài, bị người khác chiếm vị trí, gây ra tranh chấp."
"Rất tốt." Kim Phi suy nghĩ một chút, nói với Thiết Chùy: "Kêu người phụ trách thương hội Kim Xuyên tới đây một chút."
"Vâng!" Thiết Chùy đáp lời, sắp xếp một cận vệ đi gọi người.
"Thiết đại nhân, Từ đại nhân, lát nữa ta còn có chút việc, sẽ không tiễn hai vị được." Kim Phi nhìn về phía Thiết Thế Hâm và Từ Cương.
Lời này tương đương với lệnh đuổi khách, nhưng Thiết Thế Hâm cũng không rời đi, mà hỏi không chút chừng mực: “Tiên sinh, xin hỏi, lát nữa ngài đi thương lượng chuyện sắp xếp công việc cho nạn dân với Tuyết Mai cô nương sao?"
"Đúng vậy." Kim Phi gật đầu.
"Vậy ta và Từ đại nhân có thể dự thính chút không?" Thiết Thế Hâm lại hỏi.
"Thân thể của các ông không sao chứ?" Kim Phi hỏi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |