"Biết thì tốt, " lúc này Thấm Nhi mới hài lòng.
"Thấm Nhi, sau này đừng không nói tiếng nào đã đi nữa, được không?" Ngưu Bôn kéo tay Thấm Nhi: "Ta thật sự rất lo lắng cho nàng!"
"Ừm," Thấm Nhi khẽ gật đầu: "Hạ Nhi tỷ tỷ nói đúng, vết đao trên mặt ta và thương tật trên người ta đều không phải là khuyết điểm, mà là huân chương có được nhờ cứu bệ hạ, là chuyện đáng để tự hào!"
"Đúng, nàng có thể nghĩ như vậy là rất đúng!" Ngưu Bôn mừng rỡ gật đầu, sau đó hỏi: "Tiếp theo nàng có ý định gì không, phải nhanh chóng về làm tỳ nữ cho bệ hạ, hay tiếp tục ở lại tiêu cục Trấn Viễn?"
"Tạm thời vẫn chưa nghĩ ra, đợi trở về hỏi thử ý của bệ hạ và tiên sinh vậy, chàng thì sao?"
"Ta phải trở về Hoài Bắc," Ngưu Bôn nói: "Hai năm nay ở bên ngoài ta đã làm quen với một ít huynh đệ, bọn họ đi theo ta vào Nam ra Bắc, vào sinh ra tử, ta không thể không quan tâm bọn họ!"
"Thế cũng đúng, " Thấm Nhi gật đầu: "Không ngờ có một ngày chàng có thể chiếm được địa bàn lớn như vậy."
"Ta đi Trung Nguyên là để tìm nàng, chưa từng muốn đi tạo phản, về sau lại bị buộc phải từng bước đi đến mức như bây giờ, cũng vì không có cách nào khác."
Ngưu Bôn thở dài: "Trước kia luôn cảm thấy tạo phản rất đơn giản, chỉ cần dám liều mạng là được, bây giờ tự mình quản lý một vùng lớn như vậy mới biết làm người đứng đầu không dễ dàng như vậy, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong mỗi ngày thực sự quá nhiều.
Ta mới quản lý bốn quận thôi đã có nhiều chuyện như vậy, tiên sinh và bệ hạ quản lý địa bàn lớn như thế, suy nghĩ chút thôi đã nhức hết cả đầu."
"Chàng có thể so sánh với tiên sinh ư?" Thấm Nhi liếc Ngưu Bôn: "Tiên sinh có bệ hạ hỗ trợ, bệ hạ thống trị thiên hạ thì không ai sánh bằng!"
"Tiên sinh và bệ hạ đúng là được ông trời tác hợp!" Nói tới đây, Ngưu Bôn đột nhiên hỏi: "Hay là nàng cũng đến Trung Nguyên giúp ta một tay đi?"
"Chàng không thể ngừng lo lắng cho huynh đệ ở Trung Nguyên, ta ở chiến đội áo giáp đen cũng có một đám huynh đệ đấy, hơn nữa bệ hạ bây giờ cũng chỉ có một mình Châu Nhi, ta có thể chạy đi đâu nữa chứ?"
Thấm Nhi lắc đầu nói: "Sau này chàng sẽ ở lại Trung Nguyên sao?"
"Dĩ nhiên không phải, " Ngưu Bôn nhân cơ hội nịnh bợ: "Nếu nàng ở Kim Xuyên, ta chắc chắn sẽ trở lại ở với nàng!"
"Chàng đừng nói như vậy, cũng đừng làm trễ nãi tiền đồ của chàng vì ta!" Thấm Nhi vội vàng từ chối.
"Không phải, " Ngưu Bôn nói: "Thống trị một vùng quả thực quá khó khăn, ta không có bản lãnh đó, mặc dù bây giờ vẫn chưa loạn, nhưng ta cảm thấy cũng sắp loạn rồi, lần này trở về chính là để xin tiên sinh phái người đi tiếp quản bốn quận Hoài Bắc."
"Chàng đã nói chuyện này với tiên sinh chưa?" Thấm Nhi hỏi.
"Chỉ mới nói một chút, vẫn chưa kịp nói rõ chi tiết, tiên sinh bảo ta đến tìm nàng trước, sau đó lại đi tìm bệ hạ thương lượng chuyện này cho tốt." Ngưu Bôn trả lời.
"Tiên sinh đúng là rất chu đáo, " Thấm Nhi lại cầm bản thảo lên, nhìn lời bài hát lần nữa: "Lại đây, hát cho ta nghe thêm hai lần nữa đi."
"Để ta ôm một cái trước đi..." Ngưu Bôn nhân cơ hội nói ra điều kiện.
Thấy Thấm Nhi không phản đối thì anh ta vui vẻ nhào tới.
Bài hát này không chỉ khiến Ngưu Bôn dạt dào cảm xúc mà còn giúp Thấm Nhi cởi được nút thắt trong lòng, hai người thì thầm trò chuyện trong phòng Thấm Nhi tới nửa đêm, sau đó Ngưu Bôn nói buổi tối không có chỗ ở, muốn ở lại phòng Thấm Nhi... thì bị Thấm Nhi ném ra ngoài.
Thế nhưng trải qua buổi tối này, hai người cũng coi như đã giải quyết xong hiềm khích lúc trước, Thấm Nhi cũng sẽ không trốn tránh những thương tật và khuyết điểm của bản thân nữa.
Giữa trưa ngày hôm sau, Trần Văn Viễn nghe thấy Kim Phi viết bài hát cho Ngưu Bôn và Thấm Nhi thì cảm thấy vô cùng hứng thú, việc đầu tiên làm là chạy đến nhà trọ tìm Ngưu Bôn, lại được người phụ trách nhà trọ báo cho biết, Ngưu Bôn mới vừa bị cấm quân kêu đi.
Có thể sắp xếp cấm quân chạy việc, cả Xuyên Thục chỉ có ba người, một người là thống lĩnh cấm quân Tần Minh, hai người còn lại là Cửu công chúa và Kim Phi.
Cho dù là ai sắp xếp, khả năng cao là Ngưu Bôn được mời đến ngự thư phòng.
Trần Văn Viễn vào làng có chuyện phải làm, không có thời gian đi đến cửa ngự thư phòng chờ Ngưu Bôn, chỉ có thể đi về trước.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |