Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác - Kim Phi (Truyện FULL)

Advertisement
Tiễn Trương Khải Uy đi, Kim Phi bảo Chung Ngũ gọi phó tướng Từ Kiêu tới.

Hai người đứng quanh tấm bản đồ và bàn cát trong trại, sau khi thương lượng hơn nửa tiếng, cho đến khi trời tối, Từ Kiêu mới rời đi.

Sau khi ra khỏi trại của Kim Phi, Từ Kiêu thậm chí không có thời gian để ăn, lập tức dắt hàng trăm binh lính lên ngọn đồi bên trái, thay nhóm binh lính lên núi đốn củi làm máy bắn đá.

'Tối hôm đó, bên ngoài doanh trại tù binh rất náo. nhiệt.

Mỗi một Hán nô đều được phát một miếng vải lanh và một bát lương thực phụ.

Miếng vải không lớn nhưng đủ để che những chỗ nhạy cảm.

Bát lương thực phụ hơi dai, nhưng là món ăn ngon nhất mà họ đã được ăn trong gần một năm nay.

Nhưng quan trọng nhất là quân sư đã ghi lại hộ khẩu của họ, chỉ cần xác nhận xong thì bọn họ sẽ có thể về nhà.

Đột nhiên có nhiều Hán nô như vậy, phòng giam hoàn toàn không kịp thích ứng, Đức Ninh Quân chỉ chặt một số thân cây, tạo thành một vòng tròn trong không. gian trống, để tất cả Hán nô ở bên trong.

Trước khi có kết quả xác minh, họ phải ở lại đây, dưới sự giám sát của Đức Ninh Quân, còn bị trói tay chân bằng dây thừng.

Cũng may, Đức Ninh Quân không buộc dây chết mà trói vào cùm, có thể đi lại ăn uống được, chỉ là không chạy trốn được, đi lại cũng không thuận tiện lắm, nếu không cẩn thận sẽ bị vấp dây ngã.

Khi trói dây, Đức Ninh Quân đã dặn dò, một khi phát hiện ai dám tự ý cởi dây thì sẽ xử tội chết.

Các Hán nô không hề có ý kiến gì về chuyện này.

So với việc được cứu, sự bất tiện trong phút chốc này có đáng là gì?

Bên ngoài trại tù binh, Trương Khải Uy hỏi: “Đã tra ra được nội gián chưa?”

“Tướng quân yên tâm, ngữ điệu của người Đảng Hạng và người Trang Nguyên bọn ta không giống nhau, tìm ra bọn chúng rất đơn giản”.

Phó tướng nói: “Tổng cộng tìm ra được 26 tên nội gián, trong đó còn có hai tên muốn giả câm để che mắt đã bị ta chém chết rồi”.

Thực chất hai kẻ này rốt cuộc là nội gián hay là câm thật, phó tướng cũng không chắc chắn.

Cũng không quan tâm.

Dù sao Hán nô nhiều như vậy, chết hai người cũng không đáng là gì.

“Vẫn nên cẩn thận chút, tăng gấp đôi số người trực ban đêm lên”.

Các tù nhân và Hán nô đang ăn uống trong trại, vì vậy xung quanh rất nặng mùi, Trương Khải Uy dặn dò một câu rồi sau đó bịt mũi rời đi.

Phía sau, những người Hán nô đã quen với mùi hôi thối này, khung cảnh trại tù nhân vẫn vô cùng sôi động.

Một số người cười lớn vì sắp được trở về quê hương, một số người khác lại bật khóc vì người thân của mình đã chết trong tay người Đảng Hạng.

Mãi cho đến nửa đêm, trại mới yên tĩnh trở lại.

Đám người Hán nô khóc mệt rồi, cười cũng mệt rồi, nằm thành từng nhóm ba đến năm người trên mặt đất, ngủ ngon lành. Những binh lính của Đức Ninh Quân đang chịu trách nhiệm canh gác cũng đang ngáp ngắn ngáp dài, có một

vài người đã chợp mắt trên các cột trụ.

Bốn năm giờ sáng là khoảng thời gian tối nhất trong ngày, cũng là thời gian con người ta buồn ngủ nhất.

Đức Ninh Quân không phải là một đội quân nghiêm khắc với kỷ luật quân đội nghiêm ngặt, hầu hết lính canh đều dựa vào cột mà ngủ thiếp đi, chỉ có hai người trong số họ không ngủ.

Ngay cả những ngọn đuốc đã bị dập tắt gần hết, nhưng không ai đến thêm dầu.

Trong hàng rào, ở một góc không có lửa, một thanh niên Hán nô mất một bên tai khẽ mở mắt ra.

Cẩn thận nhìn xung quanh rồi từ từ đứng dậy.

Người Hán nô nằm sát nhau, khẽ động đậy không khỏi động vào người bên cạnh.

Một đứa bé mười hai, mười ba tuổi dụi mắt hỏi: “Hắc. Cẩu ca, huynh đi vệ sinh à?”

“Ừ", Hắc Cẩu chỉ đành gật đầu. “Vậy đệ đi cùng huynh”.

Đứa trẻ đứng dậy, cả hai bước vào một nhà vệ sinh khô tạm bợ trong góc.

Sau khi đi tiểu xong, đứa trẻ đang chuẩn bị ra ngoài đột nhiên bị Hắc Cẩu bóp chặt cổ rồi nhấn xuống đất.

Đứa trẻ vùng vẫy dữ dội và liên tục đấm đá vào người Hắc Cẩu.

Nhưng đáng tiếc vì dù sao cậu bé cũng chỉ là một đứa trẻ, lại còn bị suy dinh dưỡng suốt, hoàn toàn không phải là đối thủ của Hắc Cẩu, bị ép chặt dưới đất không thể động đậy được.

Dân dần, đứa trẻ dừng giấy dụa, mặt mày tím tái, hai mắt lồi ra, nhìn chăm chäm vào Hắc Cẩu.

lệ Đản, đệ đừng trách Cẩu ca, Cẩu ca cũng hết cách rồi... Người Đảng Hạng giam giữ vợ và con gái ta, đêm nay nếu như ta không ra tay, ngày mai bọn họ sẽ không sống nổi mất...”

Hắc Cẩu ngồi bệt xuống đất, nhỏ giọng thút thít, vuốt mắt đứa bé lại.

Nhưng khi hắn bỏ tay ra, mắt đứa trẻ lại mở ra, nhìn hắn chằm chằm.

Hắc Gẩu thử lại vài lần, nhưng lần nào cũng thế, cuối cùng đành từ bỏ.

“Nệ Đản, nếu như đệ thực sự hận Cẩu ca, Cẩu ca cũng đành nhận. Ngày mai Cẩu ca sẽ xuống đó bầu bạn với đệ, đến lúc đó đệ muốn chém muốn giết, Cẩu ca đều chịu”.

Cẩu ca giấu xác của đứa trẻ vào trong góc sâu nhất của nhà vệ sinh tạm bợ, sau đó bước ra ngoài.

Hắn không quay về chỗ ngủ trước đó mà đứng ở một chỗ thoáng đãng, đầu tiên ho khan hai tiếng, sau đó ngẩng đầu lên ngáp một cái.

Đây là ám hiệu mà người Đảng Hạng đã nói với hắn.

Quả nhiên, Hắc Cẩu vừa mới ngậm miệng lại, cả chục người trong trại lặng lẽ ngồi dậy.

Bọn họ đều giống như Hắc Cẩu, có người thân bị người Đảng Hạng giam giữ.

Vì người thân, bọn họ chỉ đành bán đứng đồng bào.

Một nhóm người tránh hai binh lính đang chơi cờ, trốn vào một nơi tối tăm canh gác tương đối lỏng lẻo, cởi dây trói tay chân cho nhau, sau đó ra khỏi hàng rào.

Mười phút sau, Hắc Cẩu dựa theo trí nhớ ban ngày, dắt người tới trại đặt binh khí của Đức Ninh Quân.

Sau khi giải quyết xong đám binh lính canh giữ đang ngủ say như lợn chết, mỗi người vác theo một bọc mã †ấu, lặng lẽ tiếp cận nơi giam giữ các tù nhân Đảng Hạng.

Trương Khải Uy mặc dù là kẻ ăn chơi, nhưng không hồ đồ đến mức coi thường những tù nhân này.

Một loạt các cột được xếp thành hàng trong không gian mở này, cứ hai cột thì lại có một thanh xà ngang, cách mặt đất khoảng hai mét.

Các tù nhân người Đảng Hạng đều bị trói tay và treo trên xà.

Người nào cao thì chân miễn cưỡng chạm được xuống đất, ai mà thấp thì chỉ có thể bị treo lơ lửng.

Mấy ngày nay, đã có mấy tên tù nhân Đảng Hạng bị treo đến chết rồi.

Còn về đi vệ sinh thì xin lỗi, mày tự tụt quân xuống mà đi.

Các lính canh ở đây rõ ràng cũng nghiêm ngặt hơn nhiều so với chỗ giam giữ Hán nô.

Vẫn còn chưa tới một nửa lính canh chưa ngủ, thậm chí còn có hai đội lính mới đang đi tuần.

Đám Hắc Cẩu nấp trong bóng tối đợ khoảng mười phút, một chiếc lều gần nơi giam giữ tù nhân Đảng Hạng bất ngờ bốc cháy.

Đêm đó gió không hề nhỏ, rất nhanh, hai căn lầu xung quanh cũng bị bốc cháy.

“Không hay rồi, lấy nước thôi”.

Nhưng binh lính đi tuần là những người đầu tiên phát hiện đám chát, vừa hô hoán vừa nhanh chóng chạy về hướng đám cháy. Truyện Nữ Phụ

Ngọn lửa càng lúc càng dữ dội, đám binh lính đều bị ngọn lửa thu hút, không ai để ý đám Hắc Cẩu đã đưa người vào bên trong hàng rào, nơi giam giữ tù nhân Đảng Hạng.

“Mọi người hành động mau lên, nếu như vận may tốt, kịp quay về doanh trại Hán nô”.

Hắc Cẩu dặn dò một câu, xông vào xà ngang gần nhất, dùng dao cắt đứt sợi dây thừng trói người Đảng Hạng.

Sau đó ném một chiếc mã tấu xuống đất rồi lại lao. tới tù nhân bên cạnh.

Các tù nhân Đảng Hạng được thả nhanh chóng nhặt mã tấu lên, giải thoát cho đồng bọn.

Đợi đến khi binh lính Đức Ninh Quân phát hiện ra tình hình ở đây, hơn nửa số tù nhân Đảng Hạng đã được thả...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement