Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều

Advertisement
Hắn ta có vóc người vạm vỡ, cao hơn một chút so với Giang Siêu một mét bảy mươi lăm, trên người toát ra khí chất tựa như con báo.

Hắn ta vừa dứt lời, tất cả những hộ vệ xung quanh đều mang vẻ khinh thường, ánh mắt chế giễu nhìn Giang Siêu.

Ý trong mắt rất rõ ràng, nhãi ranh, ngươi không có tư cách lãnh đạo chúng ta đâu!

Bọn họ đồng ý tới đây hoàn toàn là vì quận chúa, chứ ai rảnh tới đây chơi đóng vai gìa đình với Giang Siêu.

“Lâm Bân, ngươi…” Nghe vậy, trong mắt Tống Ninh Tuyết nảy lên lửa giận, mờ miệng quát Lâm Bân.

Có điều nàng mới nói một nửa, Giang Siêu đã ra dấu dừng lại.

Cả đám hộ vệ đều có tính tình bướng bỉnh khó phục người khác. Mỗi người đều mang lòng kiêu ngạo. Chưa kể tới chuyện bọn họ còn là võ giả.

Muốn một đám võ giả nghe lệnh Giang Siêu mười bảy mười tám tuối, không thân phận không thực lực, ai mà chẳng cảm thấy

bất mẫn.

Có thể thấy rõ từ biểu hiện của bọn họ khi Giang Siêu lại đây.

Bọn họ chỉ là cảm thấy nếu Giang Siêu muốn lãnh đạo bọn họ, thì phải có năng lực thuyết phục được bọn họ. ít nhất phải làm cho bọn họ thật lòng thật dạ nghe lệnh.

“Ngươi rất bất mãn với ta hả?” Giang Siêu lạnh nhạt nhìn về phía Lâm Bân, nói: “Vậy thì chúng ta đánh cuộc đi. Ba chiêu! Ta chỉ dùng ba chiêu là có thế đánh thắng ngươi! Nếu ta khống thế đánh thắng ngươi trong vòng ba chiêu, thì ta sẽ xin lỗi ngươi, cung kính đưa ngươi đi. Nhưng nếu trong ba chiêu, ta đánh thắng ngươi, thì ngươi phải ngoan ngoãn nghe theo sự chỉ huy của ta. Ngươi… dám đánh cuộc không?”

Hắn nhấn mạnh mây chữ cuối.

Nghe vậy, Lâm Bân và những người khác đều có vẻ chấn động.

Bọn họ nhìn về phía Giang Siêu bằng vẻ mặt nghi ngờ. Bọn họ cảm thấy thằng nhãi này đang nói đùa.

E rằng trong tất cả hộ vệ ớ đây, không ai dám nói mạnh miệng là dùng ba chiêu đánh

thắng Lâm Bân. Bởi vì Lâm Bân có thực lực mạnh nhất trong đám hộ vệ.

Nói chi xa xôi dùng ba chiêu đánh thắng Lâm Bân, trong đội cung chỉ có một vài người có thể kiên trì ba chiêu trước mặt Lâm Bân.

Vậy mà thằng nhãì trông có vẻ gầy yếu trước mắt này lại nói dùng ba chiêu đánh thắng Lâm Bân. Hắn cho rằng hắn là ai chứ?

“Ta làm gì không dám. Ta chí sợ ngươi ngay cả ba chiêu của ta cũng không kiên trì được.” Lâm Bân nhìn Giang Siêu bằng ánh mắt chế giễu.

Giang Siêu hờ hững nói: “Được hay không được, thử xem là biết.”

Vé mặt của hắn làm cho Lâm Bân chọt nảy lên tức giận. Hắn ta cảm thấy dường như mình đang bị Gỉang Siêu nhục nhã.

Một thằng nhãi gầy yếu nói dùng ba chiêu đánh thắng hắn ta, đi kèm với thái độ bình tĩnh lạnh nhạt, không phải đang xem thường hắn ta thì là gì?

Quan trọng hơn là Tống Ninh Tuyết và đám nữ hộ vệ của nàng đứng bên cạnh, thế mà không một ai cảm thấy chuyện này có gì không đúng.

Giống như là Giang Siêu thật sự có thể đánh thắng hắn ta trong vòng ba chiêu. Hân ta cảm thấy mình bị mất hết mặt mũi rồi.

Dưới cơn giận dữ, Lâm Bân bước lên phía trên, lạnh lùng nhìn về phía Giang Siêu, nói: “Vậy cứ thử xem đi! Ngươi chuẩn bị xong chưa?”

Hắn ta bày ra tư thế chuấn bị, cả người giống như con báo có thế bùng nố lực lượng mạnh mẽ bất cứ lúc nào.

Loại khí thế hơn người kia làm những người xung quanh đều không kiềm được nuốt nước bọt, trong mắt tràn đầy kiêng kị.

“Lại đây! Ta nhường ngươi một chiêu!” Giang Siêu chắp một tay ra sau lưng, còn một tay thì giơ lên ngoắc ngoắc Lâm Bân.

Loại động tác cực kì nhục nhã này khiến Lâm Bân gần như nổi điên, vẻ giận dữ trong mắt cũng đạt tới đỉnh điểm. Hắn ta quát lớn, giơ quyền đấm qua.

“Xem đây! Tiếp chiêu!”

Hắn ta cũng là quang minh lỗi lạc, lúc ra quyền còn không quên nhắc nhở Giang Siêu, dường như là không muốn đánh lén.

Lực quyền của hắn ta vừa nhanh nhẹn

vừa tàn nhẫn, kèm theo tiếng phá gió.

Thực lực của hắn ta trông như cảnh giới Minh Kính, ít nhất cũng là Thanh Minh hoặc Thể Minh thuộc Minh Kính, rất gần với Ý Minh.

Cảnh giới Minh Kính được chia ra ba mức độ: Thanh Minh, Thể Minh và Ý Minh.

Thanh Minh là quyền phá tan gió. Thể Minh là khi dùng bất cứ bộ phận nào của cơ thể thì cũng có thể bùng nổ lực lượng mạnh mẽ. Ý Minh là quá trình chuyển hóa từ Minh Kính đến Ám Kình. Tâm tùy niệm động, ý động lực đến!

Khi nắm đấm của hắn ta sắp đấm trúng cơ thế Giang Siêu, Giang Siêu giơtay bắt nắm đấm của Lâm Bân.

Thấy cảnh này, trong mắt mọi người đều lộ vẻ ngạc nhiên.

Tuy rằng Tống Ninh Tuyết tin tường Giang Siêu có thể đánh thắng Lâm Bân, nhưng mà Giang Siêu cứ như vậy mà đi bắt nắm đấm của Lằm Bân, thì chẳng khác gì tự chuốc lấy khổ.

Lực quyền của Lâm Bân rất lớn, thậm chí một quyền có thể đánh chết một con trâu, Giang Siêu cứ như vậy mà đi bắt, chắc là sẽ

bị gãy tay.

Ngay lúc mọi người cảm thấy Giang Siêu sẽ bị đánh gãy tay, thì Giang Siêu lại giơ tay đã bắt nắm đấm vẽ một vòng tròn trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.

Sau đó, hắn hơi lùi lại khiến cơ thế Lâm Bân không kiềm được mà đi lên phía trước theo lực kéo nhẹ của hắn.

Giang Siêu nhích người sang bên cạnh Lâm Bân. Một quyền có lực lượng đáng sợ kia lại bị hóa giải một cách nhẹ nhàng dễ dàng như vậy.

Hiện trường trở nên yên lặng, mọi người ngạc nhiên nhìn về phía Giang Siêu, trong mắt tràn đầy không tin.

Lấy yếu chống mạnh, bốn lạng đẩy nghìn cân. Mọi người nói không ra được cảm giác này, nhưng đại khái là trong lòng đang có cảm giác này.

Nếu vừa rồi Giang Siêu nhân cơ hội ra tay với Lâm Bân thì chắc là Lâm Bân đã thua rồi.

Tuy rằng Giang Siêu còn chưa luyện đến Ám Kính, nhưng hắn biết đánh Thái Cực quyền.

Cho dù thực lực của hắn tạm thời không bằng Lâm Bân, thì chí với một chiêu Thái Cực quyền ấy cũng đủ đế đánh thắng Lâm Bân.

“Ngươi đánh quyền gì vậy?” Lâm Bán ngơ ngác nhìn về phía Giang Siêu, trong mắt tràn đầy không thế tin nổi.

“Quyền đánh thắng ngươi? Ngươi còn hai chiêu. Ta đã nhường ngươi một chiêu, nếu không vừa rồi ngươi đã thua…”

Giang Siêu lạnh nhạt nhìn về phía Lâm Bân, nói.

Lời nói của hắn làm cho lửa giận trong mắt Lâm Bân quay cuồng lần nữa. Tuy rằng Lâm Bân cảm thấy có thể là sự thật, nhưng mà trong nhất thời hắn ta không thể chấp nhận được.

Hẳn ta lập tức đấm ra quyền thứ hai. Lần này hắn ta dường như đã chuẩn bị sẵn tâm lý đánh trả quyền pháp quỷ dị kia của Giang Siêu.

Giang Siêu vẫn giơ tay lên bẳt nắm đấm.

Khi nắm đấm và bàn tay sắp va vào nhau, Lâm Bân thu nắm đấm lại, nhào cả người lên.

Hắn ta không để cho Giang Siêu có cơ

hội xóa bỏ lực đạo của mình. Hắn ta muốn dùng lực lượng toàn bộ cơ thể gây áp lực lớn hơn nữa cho Giang Siêu.

Chiêu này hơi giống với bám người vào núi.

Lâm Bân cơ thể cường tráng, lực va chạm có thể đâm gãy một thân cây già mấy chục năm tuổi.

Dưới sự va chạm này, rất có thể Giang Siêu sẽ bị thương nặng.

Chỉ là vào khoảnh khắc hắn ta sắp đâm vào Giang Siêu, lại thấy Giang Siêu lùi ra sau hai bước, khom nhẹ người, xua tan lực va chạm trong chớp mắt.

Đồng thời, Giang Siêu còn nhân cơ hội đấm vào ngực Lâm Bân bằng khuỷu tay khi Lâm Bân dùng hết lực lượng.

Ngay lúc lực lượng đánh trúng Lâm Bân, Giang Siêu giảm bớt vài phần lực lượng.

Rầm!

Lâm Bân lập tức bay ngược ra ngoài, ngã mạnh xuống đất, khó có thể đứng dậy ngay được, trên mặt tràn đầy vẻ đau đớn.

Nhìn thấy cảnh này, những người xung quanh đều trợn tròn mắt.

Đúng là một chiêu! Lâm Bân vậy mà lại thua trong một chiêu! Nếu tính thêm một chiêu nhường của thế Giang Siêu, thì hắn ta chỉ kiên trì được hai chiêu.

Mọi người không thể tin được đây là thật sự. Người mạnh nhất trong đám bọn họ là Lâm Bân lại không thế kiên trì được hơn ba chiêu trước măt Gianq Siêu.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement