Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều

Advertisement
CÓ điều, Giang Siêu cũng không thèm để ý, chỉ nói là có duyên gặp lại.

về phần tên xúi quẩy Trịnh Thế Kinh kia, đã bị người của hắn ta nâng đỉ rồi.

Giang Siêu khỏng quan tâm mình có đắc tội đối phương hay không. Chuyện đám cướp núi Kê Minh tạo phản đã cho hắn biết được thiên hạ sắp không còn yên bình.

Khi ấy, chẳc là vị Trân Quốc công kia không rảnh đi tìm hắn gây chuyện. Cho dù là muốn gây chuyện, thì cũng sẽ không dám lộ liều mà gây chuyện.

Chỉ cần cho hắn thêm một thời gian nữa, chờ hắn phát triển lên rồi, thì một tén Trấn Quốc công sẽ chẳng là cái gì cả.

Về phần phải đối đầu với triều đình, từ lúc mới xuyên qua, Giang Siêu chưa từng nghĩ tới chuyện làm việc cho triều đình.

Một vương triều chế độ phong kiến mục nát và một đám ích kỷ chỉ biết lo thân mình không đáng đế hắn trả giá.

Hắn chỉ muốn làm cho mình sống sót và người hắn quan tâm sống sót. Nếu người nào

không muốn cho hắn sống sót không muốn cho người hắn quan tâm sống sót thì hắn sẽ làm chết người đó.

Làm chết giống hệt như đám cướp kia, không một chút thương hại nào.

Đêh nồi Tống Ninh Tuyết ở bên cạnh, Giang Siêu có hơi do dự, không biết có nên nói ra suy nghĩ trong lòng mình cho nàng biết hay không.

Hắn khỏng biết nàng có lòng trung thành với triều đình hay không, cũng không biết thái độ của nàng đối với hoàng thất là như thế nào.

Có điều, nhìn từ thái độ hiện giờ của nàng đối với mình, hai người họ có thể xem như bạn bè.

Nếu có một ngày hai người họ thật sự trở thành kẻ địch, thì hắn cũng sẽ không gây tổn thương đến nàng. Phải xử lý mối quan hệ giữa hai người ra sao là vấn đề của tương lai chứ không phải bây giờ.

Giang Siêu cưỡi ngựa chạy như điên về phía trước, Tống Ninh Tuyết chạy theo bên cạnh hắn.

Giang Siêu không muốn để Tống Ninh

Tuyết đi theo. Nhưng Tống Ninh Tuyết lấy cớ là không yên tâm, nhất định phải theo Giang Siêu trở về.

Nàng để hết đám hộ vệ của mình lại trong phủ, chí có nàng và Giang Siêu cùng nhau trở về thôn Kháo Sơn.

Giang Siêu không ngăn cản được nàng, đành phải làm theo ý nàng.

Ra khỏi huyện khoảng một giờ, khỏng hiểu sao trong lòng Giang Siêu có chút hoảng hốt.

Vị trí hiện tại của bọn họ cách thôn Kháo Sơn khoảng hơn mười phút.

Xuyên qua ánh trăng chiếu xuống, Giang Siêu mơ hồ có thế nhìn thấy giao lộ phía trước, chỉ cần đi qua giao lộ là có thế nhìn thấy thỏn Kháo Sơn.

Giang Siêu càng thêm không yên lòng. Hắn tập trung tinh thần đến mức tối đa đế cảm ứng xung quanh.

Đột nhiên có mũi tên được bắn ra từ trong bụi cỏ, bắn về phía hắn và Tống Ninh Tuyết, mũi tên không chỉ bắn ngựa mà còn bắn người.

Tống Ninh Tuyết không cảm nhận được

nguy hiểm. Vậy nên khi chợt đối mặt với mũi tên, trong phút chốc nàng không biết nên làm nhưthế nào.

Thấy mũi tên sắp bắn trúng Tống Ninh Tuyết, Giang Siêu lập tức kẹp bụng ngựa, nhún người nhảy sang phía nàng, ỏm nàng ngã lăn xuống ngựa.

Một mùi hương thoang thoảng bay vào mũỉ, Giang Sỉẻu không rảnh cảm nhận hơi ấm trong ngực. Hắn đạp chân xuống đất, lập tức Ồm Tống Ninh Tuyết xoay một vòng.

Chờ khỉ cả người đứng vững, hắn thấy trước mắt có hơn mười tên đàn ông vạm vỡ, nhìn từ quần áo trông có vẻ là cướp.

Ánh mắt Giang Siêu lập tức trở nên lạnh lẽo. Đám cướp núi Kê Minh cuối cùng cũng tới, chỉ là không biết bọn họ có xông vào thôn chưa.

“Lão đạỉ, đôi nam nữ này có chút khó giải quyết, phải làm sao đây? cần gọi người phía trước lại đây giúp đỡ không?”

Thấy hai người Giang Siêu nhanh nhẹn tránh thoát mũi tên, một người nói với một người khác trong đám mười mấy người.

“Đánh rắmí Mười mấy người chúng ta

không đánh lại hai người bọn họ hả? Dù là ai đi nữa, bắt trước rồi lại nói, tốt nhất là bắt sống, có khi còn hỏi ra được tin tức gì đó nữa.”

Một người khác hừ lạnh một tìêhg. Ngay sau đó, mười mấỵ người cùng lao về phía Giang Siêu và Tống Ninh Tuyết.

Tổng Ninh Tuyết đã hồi hồn lại, rút kiếm vọt lên.

Giang Siêu chặn tên cướp đang chém đao tới, đoạt lấy đao của gã, một đao cắt đứt cô’ gã.

Lại một lần chém xuống, hắn đã giết được hai người.

Bên Tống Ninh Tuyết cũng đã giết được hai người. Nhưng mà có quá nhiều người vây quanh, chỉ trong chớp mắt bọn họ đã bị dồn đến gần nhau.

Không chỉ có như thế, dường như tiếng đánh nhau bên này còn ồn ào ra tới phía trước, rất nhanh lại có thêm mười mấy người lao tới.

Thấy cảnh này, Giang Siêu vội vàng kéo Tống Ninh Tuyết chạy sang phía con sông bên kia.

Kẻ địch có cung tên, chạy trốn trên đường lớn sẽ trở thành bia ngắm.

Tuy rằng thực lực của hai người họ đều khá cao, nhưng nói đến cùng thì hai quyền khó thắng bốn tay. Nếu lại ầm ĩ dẫn thêm càng nhiều người tới đây thì bọn họ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Chém bay vài tên cướp chặn đường, Giang Siêu kéo Tống Ninh Tuyết vọt tới bờ sông.

Bọn họ đang ờ phương nam, đường sống thông ra mọi hướng. Chỉ cần nhảy vào sông thì người trên bờ muốn tìm được bọn họ ngay trong đêm là chuyện không thể nào.

Đúng lúc này, những tiếng kéo cung chợt vang lên, Giang Siêu và Tống Ninh Tuyết ngạc nhiên quay đầu nhìn lại.

Trong đám mười mấy người mới tới, có vài người kéo cung bắn về phía bọn họ.

Đám cướp núi Kê Minh đúng là không bình thường. Bọn họ thế mà lại có cung tên, không hổ là đám cướp muốn tạo phản.

Thấy mũi tên sắp bẳn trúng hai người, Giang Siêu vội vàng kéo Tống Ninh Tuyết ra sau, còn hẳn thì giơ đao chém mũi tên.

Có vài mũi tên bị chém đứt và có hai mũi tên bắn trúng Giang Siêu.

Giang Siêu cố nén cơn đau trước ngực, chặt đứt thân tên đâm trên người mình, ôm Tống Ninh Tuyết nhảy vào trong sông.

Đám cướp đuổi theo thấy hai người nhảy vào sông thì nổi giận bắn rất nhiều mũi tên vào trong sông.

Khoảnh khắc rơì vào trong nước, Giang Siêu cảm thấy choáng váng cả đầu.

Hai mũi tên bắn trúng hắn, một mũi tên ờ giữa vai trái, một mũi tên bắn trúng ngực.

Mũi tên sau suýt chút nữa bắn thủng trái tim hắn. Tuy rằng chưa đến mức chết ngay, nhưng cũng làm hắn chảy máu liên tục.

Hắn òm chặt Tống Ninh Tuyết, vì sợ mình buông lỏng tay thì nàng sẽ bỉ nước cuốn đi.

Tuy rằng dòng nước chảy không nhanh, nhưng muốn không hoảng loạn trong nước thì phải có khả năng bơi tốt.

Mà Tống Ninh Tuyết thì lại bơi không tốt. Từ giây phút rơi xuống nước, nàng đã ôm chặt Gỉang Siêu, ánh mắt tràn đầy căng thẳng, còn uống vài ngụm nước.

Trước khi đợt mũi tên thứ hai bắn ra, Giang Siêu đã kéo Tống Ninh Tuyết hoàn toàn bơi vào trong nước.

Thấy Tống Ninh Tuyết uống liên tục vài ngụm nước, hắn vội vàng dùng miệng mình truyền không khí vào miệng Tống Ninh Tuyết.

Khoảnh khắc miệng bị phủ kín, Tống Ninh Tuyết lập tức mờ to mẳt ra fôi sốt ruột giãy dụa.

Nhưng mà Giang Siêu dùng ánh mắt ra hiệu cho nàng đừng nhúc nhích. Nàng cũng biết là hắn đang cứu mình nên ngừng giãy dụa, đế mặc cho Giang Siêu ôm nàng xuôi dòng nước trôi ra ngoài.

Trong lòng nàng nảy lên cám xúc là lạ, ánh mắt khi nhìn về phía Giang Siêu cũng trở nên thay đổi.

Đám cướp trên bờ không tìm thấy người, chỉ có thế bỏ đi.

Bên này, Giang Siêu và Tống Ninh Tuyết không biết đã tròi dạt bao lâu mới bắt đầu trồi lên mặt nước.

Giang Siêu chuyến Tống Ninh Tuyết lên lưng mình, cõng nàng đi trong nước.

Tuy rằng hai người có vẻ như đã thoát

khỏi nguy hiểm, nhưng ai biết đám cướp kia có đuổi theo hay không. Vậy nên cần phải bơi xa hơn một chút mới có thể an toàn.

Tống Ninh Tuyết nằm bò trên lưng Giang Siêu, nhìn người đàn ông trước mắt, nhớ tới cảnh hắn liều manq cứu nànq lúc nãy.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement