Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều

Advertisement
Sau khi đoạt được cổng trại, cuộc chiến cơ bản là không còn gì để lo lắng.

Dưới sự tấn công dữ dội của bên ta, mười mấy tên cướp đã bị chém chết chỉ trong chớp mắt.

Giang Siêu dẫn theo người lao về phía doanh trại cách đó không xa. Nhưng bọn họ vừa mới vọt lên, thì đối diện có mấy trăm người đang chạy ra.

Dân đầu là một gã vạm vỡ trông rất độc ác. Gã cầm một cây đao lớn, trong mắt tràn đầy sát khí và giận dữ.

Không cần nóì thì Giang Siêu cũng đoán được gã chính là Hoàng Bá Thiên, đại đương gia mạnh nhất núi Kê Minh. Ve phần những người phía sau gẵ, Giang Siêu không quan tâm cho lắm.

Hắn cầm đao vọt lên.

Cùng lúc đó, những người đi sau hắn đều bậc lửa hết mìn tre mang theo trên người. Khoảnh khắc lao lên, một đám mìn tre đều bay về phía đám người mới tới.

Bùm… đám người kia còn chưa chạy tới

gần đã bị mìn tre nố mạnh thổi bay khá nhiều người.

Tiếng hét thảm thiết lại vang lên. Mấy trăm người vừa mới hùng hùng hổ hổ lập tức tan rã.

“Giết!” Giang Siêu lạnh lùng quát một tiếng, rồi gỉơ đao chém về phía Hoàng Bá Thiên.

Keng! Trong chớp mắt, đao của hai người va vào nhau.

Năng lượng mạnh mẽ làm cây đao trên tay Giang Siêu run lên, suýt chút nữa bay ra ngoài. Hắn không kiềm được lùi ra sau vài bước.

Thực lực của Hoàng Bá Thiên rất cao, chắc là đã đạt tới cảnh giới Ám Kình. Lại thêm cây đao lớn trên tay gã, nặng ít nhất năm sáu mươi cán.

Vậy nên uy lực của một đao kia ít nhất cũng có năm trăm cân.

Nếu không phải Giang Siêu nhanh tay hóa giải lực bắn ngược thì cây đao trên tay hắn đã bay ra rồi.

Ngay lúc Giang Sỉêu lùi ra sau, Hoàng Bá Thiên được thế chém một đao lên, gào to:

“Nhãi ranh, cho dù ngươi là ai đi nữa, cứ dám đánh sơn trại của ta đây, thì ta đây đều sẽ giết ngươi… Đi chết đi!”

Giang Siêu giơ đao lẻn định cản lại.

Chỉ là sức lực của đối phương rất lớn. Dù hắn có dùng đao chặn được thì chắc là cũng sẽ bị đối phương chém bay cây đao, thậm chí là chém bay cơ thể, và hắn sẽ bị thương.

Trong lúc nguy hiểm, Tống Ninh Tuyết chém một kiếm về phía cổ tay Hoàng Bá Thiên. Một kiếm vừa tàn nhần lại vừa chính xác, nếu bị chém trúng thì tay của Hoàng Bá Thiên sẽ bị tàn phế.

Thấy cảnh này, trong mắt Hoàng Bá Thiên nổi lên giận dữ, cầm đao chém về phía kiếm của Tống Ninh Tuyết.

Dưới sự va chạm giữa đao kiếm, tuy rằng kiếm của Tống Ninh Tuyết không bị đánh bay, nhưng bản thân nàng lại bị lực lượng mạnh mẽ của đối phương đánh cho lùi lại liên tục vài bước.

“Quận chúa An Ninh, là cỏ đấy hả, ha ha… Vậy ta đây sẽ bắt cô trước, chỉ cần bắt được cô thì để ta xem còn ai dám đánh nữa!”

Hoàng Bá Thiên nhận ra Tống Ninh

Tuyết. Gã vội vàng cầm đao lao lẻn chém.

Tổng Ninh Tuyết còn chưa đứng vững. Nếu bị một đao kia chém trúng thì nàng không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Hộ vệ xung quanh muốn chạy tới cứu nàng, nhưng lại bị đám cướp đang lao tới chặn lại. Thấy Tống Ninh Tuyết sắp bị chém trúng, Giang Siêu cầm đao chém tới lần nữa.

Một đao vừa chính xác vừa tàn nhẩn rơi xuống cổ Hoàng Bá Thiên. Nếu gã cứ muốn chém Tống Ninh Tuyết thì cổ của gã sẽ phải dời ra khỏi cơ thể của gã.

Gã vô thức giơ đao lên chặn lại. Keng! Trong chớp mắt, đao của gã và đao của Giang Siêu đã đánh vào nhau.

Lực lượng mạnh mẽ từ cây đao làm cho Hoàng Bá Thiên lùi ra sau liên tục vài bước. Gã giật mình nhìn về phía Giang Siêu, trong mắt tràn đầy không thể tin nổi.

Rõ ràng thằng nhãi này mới vừa đánh không lại gẵ. Sao bây giờ lại có thể đánh lùi gã vậy chú?

Hoàng Bá Thiên đương nhiên sẽ không thế nào hiểu được một khi Giang Siêu vận dụng Thái Cực đến mức cao nhất thì thực lực

sẽ tăng lên cỡ nào.

Cho dù Hoàng Bá Thiên đã đạt tới cảnh giới Ám Kình, thì chí cần Giang Siêu vận dụng lực lượng của mình một cách thích hợp, đều có thế biến ám kình của Hoàng Bá Thiên thành của mình.

Hoàng Bá Thiên muốn dùng lực lượng đánh bại nhanh nhẹn, ít nhất cũng phải đạt đến cấp bậc Thốn Kính của cảnh giới Ám Kình, mớỉ có thế đánh tan được lực lượng uyển chuyến của Giang Siêu.

“Hoàng Bá Thiên, đầu hàng đi, có lẽ ta sẽ cho ngươi một con đường sống, nếu không thì chờ ngươi chỉ là một con đường chết!” Giang Siêu giơ đao chỉ về phía Hoàng Bá Thiên.

Tống Ninh Tuyết đã đi tới bên cạnh hằn. Hai người dựa lưng vào nhau, hình thành tư thế che chở lẵn nhau.

Cuộc chiến vẫn còn tiếp tục diền ra ớ xung quanh. Nhung chỉ cần có tên cướp đánh về phía bọn họ, đều bị bọn họ một đao chém chết.

ở phía đối diện, Hoàng Bá Thiên nhìn về phía Giang Siêu và Tống Ninh Tuyết với ánh mắt khó tin. Nhất là khi nhìn về phía Giang

Siêu, trong mắt gã tràn đầy vẻ nghi ngờ.

“Các hạ là ai vậy? Vì sao phải đánh núi Kê Minh?” Hoàng Bá Thiên hỏi Giang Siêu.

Cho đến tận lúc này, gã vằn còn chưa biết Giang Siêu là ai, càng chưa biết những người tấn còng lên núi là ai.

Gã nhớ trong phủ Tống Ninh Tuyết chỉ có khoảng một trăm tên hộ vệ, cộng thêm đội nữ hộ vệ nữa là tối đa chí có một trăm năm mươi người.

Vậy thì đội ngũ mấy trăm người trước mắt là sao?

Nói bọn họ là quân đội châu phủ, nhưng bọn họ không mặc đồ quân đội.

Rồi nói bọn họ là người thôn Kháo Sơn, gã lại càng không tin.

Trước đó gã chỉ là vô thức cảm thấy người tới là thôn Kháo Sơn. Nhưng bây giờ, có đánh chết gã cũng không tin bọn họ là người trong thôn Kháo Sơn.

Một thôn nhỏ nhoi sẽ có được một đội ngũ lợi hại như vậy sao? Còn có cả thằng nhẵi trước mắt gã nữa, thực lực không hề thua kém gã, sao có thể chứ?

“Ta là ai đều không quan trọng, quan

trọng là ta không muốn gây chuyện với ngươi, chỉ là ngươi không cho ta đường sống, ngươi muốn giết ta, vậy thì ta sẽ đi giết ngươi trước.” Giang Siêu lạnh lùng nhìn về phía Hoàng Bá Thiên.

Lời nói của hắn làm cho Hoàng Bá Thiên không hiểu ra sao. Gã muốn giết đối phương khi nào? Nếu biết đối phương lợi hại như vậy thì gã ngay cả suy nghĩ gây chuyện cũng không có.

Lúc này, Giang Siêu khỏng tiếp tục lải nhải với Hoàng Bá Thiên nữa. Hắn cầm đao chém tới, Tống Ninh Tuyết cũng cầm kiếm đâm lên.

Hai người phối hợp rất án ý. Giang Siêu chém đao, Tống Ninh Tuyết đâm kiếm, làm cho Hoàng Bá Thiên không thế không tự cứu.

Keng! Tuy rằng Hoàng Bá Thiên chặn được đao của Giang Siêu, nhung lại bị kiếm của Tống Ninh Tuyết đâm trúng cánh tay, máu tươi chảy ào ạt, làm gã lùi ra sau liên tục vài bước.

Lúc này, Giang Siêu và Tống Ninh Tuyết thừa thắng xông lên. Chỉ cần giết chết Hoàng Bá Thiên thì chẳng cần phải lo lắng những tên cướp còn lại nữa. Chắc chắn là bọn họ sẽ

không đánh mà đầu hàng.

Giang Siêu chém liên tục vài đao, Hoàng Bá Thiên bị chém lùi ra sau liên tục mấy bước. Gã chỉ có thể vừa lùi vừa giơ đao lên chặn.

Tống Ninh Tuyết nhân cơ hội đâm liên tiếp lên tay gấ. Tay nắm đao của gã đã bị thương rất nặng, sắp cầm không được đao.

Ngay lúc Giang Siêu và Tống Ninh Tuyết định đánh tiếp thì một thanh niên bên cạnh đột nhiên đâm kiếm về phía Tống Ninh Tuyết. Hắn ta đã canh đúng thời cơ để đánh lén.

Tống Ninh Tuyết đã vung kiếm lên rồi, nên khó thu lực lại để tránh thoát một kiếm kìa. Giang Siêu thay đổi sắc mặt, lao nhanh tới, chém đao lên trên thân kiếm của thanh niên kia.

Đao kiếm va vào nhau, Tống Ninh Tuyết tránh thoát một kiếm kia, còn thanh niên kia thì bị một đao cúa Giang Siêu chém lùi vài bước.

Lúc này, Hoàng Bá Thiên có cơ hội thớ dốc, nhân lúc Giang Siêu đi cứu Tống Ninh Tuyết, chém một đao về phía Giang Siêu.

Giang Siêu còn chưa đứng vững, không

thể nào tránh được một đao kia của Hoàng Bá Thiên. ngôn tình hoàn

Tống Ninh Tuyết thấy vậy thì vọt lên cản đao.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement