Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)

Advertisement

Chương 45 Gian thần khắp triều, hôn quán xử án!
Trong nhà của Lâm Bắc Phàm chẳng có gì cả. Không bao lâu sau, việc lục soát đã được hoàn thành.
Diêu Chính ôm một cái rương, mặt mày hớn hờ chạy ra ngoài.
Hẳn ta mờ rương ra, đoạn lớn giọng nói: “Khởi bẩm bệ hạ, thần tìm được ngân phiếu, bạc và một vài trang sức vàng bạc khác trong phòng của Lâm Bắc Phàm, tổng cộng khoảng mười lăm vạn lượng! Mời bệ hạ tra xét!”
Diêu Chính nghiêng đầu, nói với vẻ dương dương tự đắc: “Lâm Bắc Phàm, lần này để xem ngươi còn ngụy biện thế nào được nữa?”
Nữ đê’ thấy lòng mình không yên, chẳng lẽ Lâm Bắc Phàm không xử lí sạch sẽ, để người ta mò ra được ư?
Nàng phải kiếm một lí do thế nào để giúp hắn qua khỏi cửa ải này đây?
Ấy thế mà Lâm Bẳc Phàm vẫn bình tĩnh vô cùng, hắn chắp tay bảo: “Bẩm bệ hạ, chồ của cải này đúng thật là của vi thần!”
Diêu Chính nở nụ cười cực kỳ đắc ý: “Ha
ha, ngươi chịu nhận là hay rồi!”
“Nhưng chỗ tiền này đều hợp pháp, vi thần không thẹn với lòng!” Lâm Bắc Phàm dõng dạc nói.
“Hợp pháp kiểu gì? Lâm Bắc Phàm, ngươi làm quan chưa được bao ngày, bổng lộc có hạn, sao ngươi có thể có nhiều tiền như vậy được? Đống của cải này… chắc chắn là do ngươi tham ô mà có!” Diêu Chính kích động nói.
Lâm Bắc Phàm vần thản nhiên như cũ: “Đúng thật là bổng lộc của vi thần rất ít! Thế nhưng trước đó bệ hạ đã ban thưởng một vạn lượng bạc cho thần, thế nên hơn một vạn trong số đó hoàn toàn là hợp pháp!”
Nữ đế gật đầu: “Không sai! Đúng thật là trầm đã thưởng cho ái khanh một vạn lượng bạc!”
“Thế mười bốn vạn còn lại thì sao? Người giải thích ra sao về mười bốn vạn đó, chẳng lẽ cũng là do bệ hạ thưởng cho ngươi hả?” Diêu Chính kích động.
“Đương nhiên không phái!” Lâm Bắc Phàm nắm lấy tay Lý Sư Sư một cách dịu dàng, hắn mỉm cười, nói: “Mười bốn vạn còn lại là của hồi môn mà thê tử Lý Sư Sư của ta
đem theo sau khi được gả tới đây!”
“Nói nhăng nói cuội! Sao nữ nhân của ngươi lại có nhiều tiền thế được!” Diêu Chính hét toáng lên.
“Sao lại không? Trước khi gả tới đây, thê tử của ta từng là hoa khôi số một kinh thành, tài nghệ song toàn, tướng mạo xinh đẹp. Chỉ vài năm ngắn ngủi, nàng ấy đã kiếm được số của cải dồi dào như vậy đó!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Diêu đại nhân, nếu ngươi vẫn nghi ngờ thì ngươi cứ đi thám thính là biết! Người khắp kinh thành hầu như ai cũng biết, chuyện này không lừa được đâu!”
Sắc mặt Diêu Chính trắng bệch.
Lý Sư SƯ gật đầu: “Đây đúng thực là của hồi môn của dân nữ! May có phu quân không chê nên mới lấy dân nữ về làm vợ! Dân nữ cám động vô cùng nên tất nhiên, của cải của dân nữ cũng là của phu quân! Giữa vợ chồng với nhau đâu cần tính toán chi li!”
Sắc mặt Diêu Chính cắt không còn một giọt máu.
Nữ đế vố tay bật cười: “Xem ra chân tướng sự việc đã sáng tỏ! Lâm ái khanh
không hề tham ô, tài sản của Lâm ái khanh đều hợp pháp cả! Một phần là trầm ban tặng, một phần là của người nhà!”
“Lâm ái khanh, nếu ngươi đã có tiền vậy cứ thoải mái hưởng thụ, đừng có tiết kiệm nghe chưa! Chỉ có ăn ngon ngủ kĩ thì mới có thể toàn tâm toàn lực làm việc cho trầm, vì hạnh phúc và lợi ích của dân chúng được, ngươi nói xem có đúng không?” Nữ đế nói một cách ẩn ý.
Lời nói này của nàng chẳng khác gì ném cho Lâm Bắc Phàm một tấm kim bài miễn tử, để hắn mạnh dạn mà ăn chơi hưởng lạc, để hắn không phái chịu thiệt thòi. Có chuyện gì nữ đế sẽ gánh vác giúp hắn, hắn không cần phải sợ!
“Bệ hạ nói chí phải, thần xin được nghe theo!” Lâm Bắc Phàm chắp tay, cúi đầu.
“Còn các ái khanh của trầm, sau này đừng có lấy chuyện này ra để nhắm vào Lâm ái khanh nữa! Lâm ái khanh có tiền có của, hắn sống xa xi một chút cũng là điều dê hiếu! Chí cần không làm lỡ chính sự thì hẳn chính là một vị quan tốt!”
Những lời này là nữ đế cố tình nói cho các quan nghe, hay nói đúng hơn là nói cho
đám ngôn quan như Diêu Chính nghe.
Nàng cảnh cáo họ rẳng về sau đừng bàn tán đến chuyện này nữa, bằng không đừng trách nàng không khách khí!
“Vâng, thưa bệ hạ!” Các quan lại cúi người đáp.
“ừm!” Nữ đế bệ hạ trông thấy gương mặt trắng bệch của Diêu Chính bèn nói: “Diêu Chính, giờ ngươi còn muốn nói gì nữa không?”
“Thần… không còn lời gì để nói!” Trên mặt Diêu Chính tràn đầy vẻ đau khổ.
Hắn ta biết mình lại bị oan nữa rồi!
Vì tên tiểu tử kia mà hắn ta đã phải chịu oan những ba lần!
Lẽ nào tiểu tử này chính là khắc tinh của hắn ta ư?
“Vậy ngươi biết mình nên làm gì rồi chứ? Có cần trầm nhắc ngươi không?” vẻ mặt của nữ đế vô cùng thờ ơ.
Diêu Chính run rấy, hắn ta giơ hai tay lên và tháo chiếc mũ ô sa trên đầu xuống, đoạn chắp tay hành lễ, dùng hết sức nói: “Thần… xin được cáo quan về quê, mong bệ hạ ân chuẩn!”
Nữ đế phất tay áo, trông nàng chẳng có chút do dự nào cả: “Chuẩn!”
Diêu Chính tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt, cơ thể lảo đảo: “Tạ… bệ hạ!”
“Bãi giá hồi cung! Diêu Chính, ngươi không cần phải quay lại nữa!” Nữ đế dần đầu quan văn quan võ trong triều rời đi.
Tất cả mọi người không một ai quay đầu lại nhìn Diêu Chính dù chỉ một lần!
Diêu Chính nhìn chằm chằm các quan trong triều đang rời đi, hắn ta bỗng bật cười một cách bi thương.
“Gian thần khắp triều, hôn quân xử án!”
“Không phải thần không muốn cố gắng mà là triều đình này…”
“Triều đinh này không thể chứa bất cứ môt quan thanh liêm nào!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement