“Bệ hạ, chúng thần cũng bỏ ra rất nhiều công sức, bệ hạ không thể chỉ thưởng cho mỗi Lâm đại nhân!”
“Bệ hạ suy nghĩ đến chúng thần đi chứ!”
“Chúng thần đều là các lão thần, cũng chẳng dễ dàng gì mà!”
Nhìn dáng vẻ kêu than của bách quan, nữ đế hào phóng nói: “Ai cũng có cả! Mỗi người được thưởng một trăm lượng, tạ chủ long ân đi!”
Bách quan văn võ: “…”
Mà lúc bấy giờ, tin tức triều đình Đại Võ vượt qua nạn châu chấu được truyền đi khắp thiên hạ, khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc.
“Triều đình Đại Võ có thể vượt qua nạn châu chấu ư? Vượt qua kiểu gì thế?”
“Thế mà lại có một trận mưa liên tiếp trong ba ngày!”
“Ông trời thương triều đình Đại Võ thật đấy, đúng là cái vận may đáng chết!”
“Nếu không có trận mưa này thì chắc chắn kinh thành sẽ hỗn loạn!”
Tại vương phủ ở Ký Bắc.
Ký Bắc vương không vui, ban đầu hắn ta còn cho rằng nạn châu chấu sẽ khiến triều đình gặp đại họa, từ đó để hắn ta ngư ông đắc lợi.
Kết quả lại chẳng có chuyện gì xảy ra, hại hắn ta hục hặc khó chịu suốt hai ngày.
Quân sư Gia Cát tiên sinh khuyên nhủ: “Vương gia, triều đình đúng là may mắn thật, nhưng vận may đâu phải lúc nào cũng có! Đánh trận cần phải dựa vào chính sức mạnh của mình, chúng ta có đại quân với hàng vạn cường giả, vương gia đâu cần phải lo đại nghiệp không thành?”
“Quân sư, ngươi nói phải đấy!” Ký Bắc vương gật đầu.
Tại vương phủ ở Võ Tây.
Võ Tây vương cũng đang bực bội.
Ban đầu hắn ta tưởng nạn châu chấu có thể chơi triều đình một vố khiến bọn họ tổn thất lương thực, kết quả bọn họ chẳng bị uy hiếp gì cả.
Tâm trạng của hắn ta đang tốt, sắp đến lúc lên cao trào kết quả lại cho hắn ta nghe được tin tức này?
Một trận mưa dội sạch niềm vui của hắn ta, đang trêu đùa người khác hay gì?
Quân sư Phượng Sồ tiên sinh khuyên nhủ: “Vương gia, triều đình chỉ ăn may thôi, nhưng vận may này không kéo dài đâu! Tới nay chúng ta đã có quân đội mạnh mẽ, chỉ cần đợi sau vụ mùa thu là có thể khởi binh đánh kinh thành!”
Võ Tây vương gật đầu: “Quân sư nói chí phải! Bảo vệ lương thực của chúng ta cho thật tốt! Sau vụ mùa thu là lúc chúng ta xây dựng triều đại!”
“Vương gia nói đúng!” Phượng Sồ tiên sinh mỉm cười.
Đúng lúc đấy, có một người vội vàng chạy vào.
“Vương gia, có chuyện không hay rồi, châu chấu đang bay về phía Võ Tây chúng ta!”
Sắc mặt của Võ Tây vương biến đổi: “Sao cơ?”
Nạn châu chấu!
Đó là nạn châu chấu!
Nạn châu chấu lớn nhất trong vòng một trăm năm nay!
Hắn ta đã chứng kiến nạn châu chấu này hai lần, lần nào cũng vô cùng đáng sợ. Nơi châu chấu đi qua đến một ngọn cỏ cũng không còn, toàn bộ lương thực đều bị chúng ăn sạch, con người cũng không địch lại được, hoàn toàn không thể tiêu diệt được chúng nó!
Nạn châu chấu còn đáng sợ hơn cả lũ lụt hay hạn hán!
Võ Tây vương bắt đầu hoảng loạn!
Ngày xưa khi còn ở dãy núi Thanh Long, lúc phải đối mặt với cả vạn cường giả hắn ta cũng không hoảng loạn đến mức độ này!
Dẫu hiện giờ cái đám quỷ quái kia xuất hiện, hắn ta cũng không hề hoang mang!
Ban đầu hắn ta chỉ định ngồi xem trò hay, ai ngờ nó lại đến lượt mình!
Võ Tây vương túm lấy cánh tay binh sĩ, vội hỏi: “Ngươi nói thật sao? Nạn châu chấu tới rồi, ngươi đang lừa bản vương đúng không?”
“Vương gia, chuyện này sao thuộc hạ dám lừa vương gia ạ? Có cho thuộc hạ chín cái đầu cũng không đủ chặt!” Vẻ mặt binh sĩ kia hiện vẻ khổ sở.
“Chuyện này là thật ư?”
Thân người Võ Tây vương loạng choạng. Nếu là trước đây thì hắn ta không hề lo lắng như vậy!
Không có lương thực, cùng lắm hắn ta sẽ đi cướp, hoặc bỏ tiền ra để mua, thể nào cũng sẽ có cách.
Song hiện giờ hắn ta nghèo rớt mùng tơi, chỉ đợi đến sau vụ mùa thu để khởi binh. Ấy vậy mà chưa tới vụ mùa lương thực của hắn ta đã bị ăn hết, như thế thì hắn ta biết làm thế nào?
Khó cho hắn ta quá, có khả năng chưa đánh đến dãy núi Phượng Hoàng thì binh sĩ của hắn ta đã chết vì đói rồi!
Võ Tây vương túm lấy cánh tay của Phượng Sồ tiên sinh đứng bên cạnh, hắn ta lắc mạnh: “Quân sư, ngươi nói xem giờ chúng ta phải làm thế nào đây? Ngươi mau nghĩ cách cho bản vương đi, mau nghĩ cách đi.”
Phượng Sồ tiên sinh bị lắc đến mức trợn trừng mắt.
Hắn ta có thể làm được gì chứ?
Đây đâu phải kiểu bày binh bố trận, đánh không thắng có thể chạy trốn như đi đánh trận! Đây là nạn châu chấu đấy, một trong ba đại nạn đáng sợ nhất!
Sức người hoàn toàn vô dụng trước nó!
Người chạy được, nhưng lương thực thì không!
Phượng Sồ tiên sinh lớn giọng nói: “Vương gia đừng lo lắng, hiện giờ không phải lúc để chúng ta lo lắng!”
Võ Tây vương không hiểu, hắn ta hỏi: “Quân sư nói vậy là sao?”
Phượng Sồ tiên sinh nở một nụ cười thản nhiên: “Vương gia, Võ Tây của chúng ta vô cùng lớn, chiều dài bắc nam tầm tám trăm dặm, đông tây khoảng một nghìn hai trăm dặm, đất đai vô cùng rộng rãi, nhưng nơi thích hợp trồng lúa thì không nhiều! Cái đám châu chấu kia có lẽ chỉ mới lướt qua chỗ chúng ta mà thôi, đợi đến khi bọn chúng bay đến khu lương thực của chúng ta thì vương gia lo lắng cũng chưa muộn!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |