Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)

Advertisement

Vận chuyển lương thực là một vấn đề cực lớn chứ đừng nói đến vận chuyển rượu.   

             Rượu là thứ dễ va đập, đó giờ chưa thấy ai đi đánh trận mà mang theo rượu cả.   

             Vậy mà đối phương lại có rượu để uống…   

             Điều này khiến các binh sĩ Giang Nam đã mấy tháng không biết mùi rượu là gì ngưỡng mộ vô cùng. Đến lương thực bọn họ còn chẳng có thì lấy đâu ra rượu?   

             Giang Nam vương cũng rất kinh ngạc, triều đình không những có lương thực ngon mà còn có cả rượu thịt, đây đâu phải ra ngoài đánh trận nữa, đây rõ ràng là đi hưởng thụ thì có!   

             Giờ triều đình giàu có tới vậy à?   

             Nhìn binh sĩ của mình chảy nước miếng, trông cực kì thảm bại, Giang Nam vương vô cùng thẹn. Hắn ta phẫn nộ nói: “Nhìn gì mà nhìn? Còn không mau nhóm lửa nấu cơm đi?”   

             “Vâng thưa vương gia!”   

             Binh lính của Giang Nam mau chóng đi nấu cơm.   

             Nói là nấu cơm nhưng thực chất chẳng khác gì nấu cháo.   

             Bởi lẽ bọn họ không có nhiều lương thực nên chỉ có thể ăn tiết kiệm. Hơn nữa lương thực đều đã vàng hết, trông như kiểu còn có côn trùng, cứ thả vào nồi là lại vàng.   

             Bữa tối ngoài cái đó ra thì không còn gì khác nữa.   

             Quân Giang Nam lại nhìn về phía bờ bên kia, nước miếng chảy ròng ròng. Tại sao cùng là đánh trận mà đối phương có thể ăn ngon đến thế? Bất giác, chí khí của bọn họ đã tụt xuống.   

             Giang Nam vương thấy vậy bèn than thầm, thế này không được, chí khí của binh sĩ không có thì làm sao đánh trận được nữa? Hắn ta lập tức nói: “Các vị tướng sĩ, mặc dù hiện giờ chúng ta chỉ được ăn gạo vàng, song chúng ta chắc chắn sẽ không ăn nó mãi mãi! Chỉ cần chúng ta sang được bờ bên kia, chỗ lương thực của bọn họ sẽ là của chúng ta, thịt cũng là của chúng ta, rượu cũng là của chúng ta!”   

             Binh sĩ Giang Nam nghe vậy bèn lấy lại tinh thần!   

             Vương gia nói đúng!   

             Chỉ cần sang được bờ bên kia thì lương thực sẽ là của bọn họ, thịt là của bọn họ, lương thực cũng là của bọn họ!   

             Chúng ta có thể cơm no rượu say, được ăn thịt, được uống rượu!   

             Giang Nam vương thấy lời nói của mình có hiệu lực bèn tiếp tục: “Thế nên hiện giờ các ngươi ăn cơm ngay cho bản vương, ăn nhiều vào, ăn no thì mới có sức đánh, có sức mà qua bên kia bờ cướp rượu cướp thịt!”   

             “Vâng thưa vương gia!”   

             Tinh thần của mọi người sôi sùng sục.   

             Tuy nhiên lúc đó, Lâm Bắc Phàm lại phất tay, trời bỗng đầy mây đen tối mịt, mưa bắt đầu trút xuống.   

             Giang Nam vương và các tướng sĩ Giang Nam đờ đẫn!   

             Đang yên đang lành sao lại có mưa thế này?   

             Muốn mưa thì mưa, nhưng sao chỉ mưa ở bên chúng ta còn bên kia thì không?   

             Má nó cái cơn mưa kỳ lạ này!   

             Các binh sĩ Giang Nam ướt như chuột lột. Tuy nhiên, việc xui xẻo hơn nữa đã xảy đến.   

             Trận mưa này làm ướt tất cả củi của bọn họ, đồng thời cũng làm tắt ngọn lửa đang nấu cháo của bọn họ.   

             “Đậu má! Tắt lửa rồi!”   

             “Trời mưa lửa tắt, thế này thì nấu cơm kiểu gì?”   

             “Củi cũng bị ướt hết rồi!”   

             Binh sĩ Giang Nam lập tức thấy tê dại!   

             Nước vừa mới được nấu, độ ấm còn chưa đủ, như thế này thì nấu cơm kiểu gì? Chẳng lẽ bọn họ phải ăn gạo sống ư?   

             Thôi xin, ăn gạo sống thì hại đường tiêu hóa lắm!   

             Lúc này, ở bên bờ đối diện, Lâm Bắc Phàm và mấy vị quan viên bưng rượu tới, nhìn bờ bên kia tối đen, hắn bèn gọi: “Vương gia, nay trời mưa không nấu cơm được, đúng là khiến người ta đau đầu! Vương gia có muốn bản quan tặng ngươi chút gạo thịt không?”   

             “Vương gia, chúng ta còn có rượu nữa!”   

             “Ngươi muốn uống rượu gì chúng ta cũng có, chúng ta tặng ngươi!”   

             “Nếu ngươi đói mà gầy đi thì chúng ta có tội lớn mất!”   

             Giang Nam vương cực kỳ phẫn nộ, cái lũ khốn khiếp này đang khích hắn ta đây mà!   

             “Hừ! Bản vương không cần, các ngươi cứ lo cho mình đi!”   

             Lâm Bắc Phàm híp mắt cười: “Mặc dù vương gia không cần nhưng chúng ta cũng phải bày tỏ một chút chứ, bằng không thì bất kính lắm! Thôi thì chúng ta bày bàn tại đây luôn, mời Giang Nam vương điện hạ nhìn mơ giải khát cho đỡ đói, vương gia thấy thế nào?”   

             Hai mắt các quan viên sáng lên: “Ý kiến hay đó!”   

             Thế là bàn được bày ra, cơm canh và rượu được dọn lên.   

             Lâm Bắc Phàm và các vị quan viên, tướng quân vừa ăn uống vừa cười khanh khách, còn cùng nhau ngắm nhìn màn mưa bên bờ đối diện, nhìn Giang Nam vương ướt như chuột lột.   

             Giang Nam vương tức đến mức run rẩy: “Cái đám tiện nhân này!”   

             Gương mặt của Vương Phú Quý lộ vẻ khổ sở: “Vương gia, mưa thế này thì không nấu cơm được rồi, chúng ta phải làm sao đây?”   

             Giang Nam vương hừ một tiếng: “Dựng lều, nấu trong đó!”   

             Vương Phú Quý do dự: “Nhưng mà tốn nhiều thời gian lắm, các tướng sĩ…”   

             Giang Nam vương quát: “Thế ngươi có cách gì hả?”   

             “Vâng thưa vương gia! Thuộc hạ biết phải làm thế nào rồi!”   

             Vương Phú Quý rời đi.   

             Giang Nam vương ngẩng đầu để mặc cho nước mưa táp lên mặt, sau đó hắn ta vuốt sạch, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bản vương hận trời mưa!”   

             Cứ thế, binh mã triều đình đã đi nghỉ ngơi mà quân Giang Nam vẫn đang nấu cháo.   

             Do lều nhỏ, củi lại ướt nên nấu cháo cực kì chậm.   

             Một canh giờ trôi qua mới nấu được mấy chục nồi cháu, hai, ba vạn quân đã chia nhau ăn hết sạch, mấy chục vạn quân còn lại tiếp tục chịu đói và tiếp tục nấu cháo.   

             Buổi đêm ấy chỉ có mười vạn binh mã được ăn cháo, còn lại bốn mươi vạn người phải chịu đói.   

             Tuy nhiên cháo này cũng chẳng ấm bụng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement