Thấy được tinh thần chiến đấu dâng cao của quân Đại Mạc, các tướng lĩnh của những quốc gia khác đều ngưỡng mộ vô cùng.
“Nhìn Đại Hạ bị đánh đến mức một mảnh giáp cũng chẳng còn mà ta cũng muốn giương đao quá!"
"Đúng vậy đó, hiếm lắm mới có cơ hội được đạp lên đầu Đại Hạ, biết vậy ban nãy ta đã tự đề cử mình rồi!"
"Song tiếc rằng ta đã chậm một bước, bỏ mất cơ hội khó có này, đúng là đáng hận mà!"
“Sau trận chiến lần này, Lưu tướng quân sẽ vang danh thiên hạ cho mà coi!"
Mọi người thầm hạ quyết tâm rằng lần sau nhất định phải giành được cơ hội cho mình, không thể để lão già kia nhận hết cái hay cái đẹp được.
Khoảng nửa canh giờ sau, quân Đại Mạc đánh đổi một cái giá cực lớn cuối cùng cũng chiếm được thành trì, sau đó phục lệnh với Lâm Bắc Phàm.
“Khởi bẩm nguyên soái, chúng ta đã chiếm đóng được Hoa Thụ thành, xin được nguyên soái chỉ thị!” Lưu tướng quân hưng phấn nói.
Lâm Bắc Phàm mỉm cười, hắn gật đầu, lớn giọng bảo: “Vất cả cho Lưu tướng quân và các vị tướng sĩ Đại Mạc rồi! Toàn quân vào thành, nghỉ ngơi một ngày, sau đó ngày mai chúng ta lại tiếp tục xuất phát!"
“Vâng thưa nguyên soái!"
Ngày hôm sau, đại quân liên minh đã được nghỉ ngơi một ngày và giờ thì đang hùng hổ xuất phát. Thành phố thứ chín có tên là Nguyên Hoa thành, dân số ở đây cũng khoảng một trăm vạn người, kinh tế khá phát triển, là một thành phố lớn.
Có điều thành trì này có lớn mạnh thế nào đi chăng nữa cũng không thể địch lại đại quân liên minh cả trăm vạn người.
Nhìn thành trì ở phía không xa, Lâm Bắc Phàm thấy hớn hở, hắn nói: “Các vị Tiên Thiên cứ hành động như bình thường, các ngươi sẽ tiến vào thành trước để mở cổng thành! Sau đó, đại quân Đại Võ..."
“Đợi đã nguyên soái!” Một người lên tiếng.
Lâm Bắc Phàm quay đầu nhìn, hắn mỉm cười: “Lưu tướng quân, ngươi có chuyện gì sao?"
Lưu tướng quân chắp tay, hưng phấn nói: “Nguyên soái, xin hãy giao trận chiến này cho Đại Mạc! Mạt tướng lấy cái đầu của mình ra để đảm bảo, nhất định sẽ đánh chiếm được Nguyên Hoa thành, không thắng không về!” Lâm Bắc Phàm sững sờ, hắn hơi do dự: “Giao cho Đại Mạc các ngươi? Nhưng mà hôm qua các ngươi đã hi sinh hơi nhiều..."
“Một chút hi sinh nho nhỏ mà thôi, có tính là gì đâu? Chỉ cần đánh chiếm được Nguyên Hoa thành, cứu được dân chúng bên trong Nguyên Hoa thành, được góp sức cho đại quân liên minh của chúng ta thì dù quân Đại Mạc có phải hy sinh rất nhiều cũng không chối từ!” Lưu tướng quân nói một cách hùng hổ.
Các tướng lĩnh Đại Mạc khác cũng thi nhau lên tiếng.
“Lưu tướng quân nói đúng lắm! Chút hi sinh nhỏ đó có tính là gì?"
“Có thể đánh chiếm Nguyên Hoa thành, góp một phần sức lực cho đại quân liên minh thì dẫu có phải hi sinh chúng ta cũng thấy không sao hết!"
“Da ngựa bọc thây chính là số mệnh của những chiến sĩ như chúng ta!"
“Nguyên soái, chúng ta xin được tham gia chiến đấu!"
Trông thấy dáng vẻ chết cũng phải đánh trận bằng được của bọn họ, Lâm Bắc Phàm cảm động vô cùng: “Được!
Nếu Lưu tướng quân và các tướng lĩnh Đại Mạc đã hạ quyết tâm thì bản vương sẽ thành toàn cho các ngươi! Trận chiến này..."
“Nguyên soái đợi đã!” Lại có một người lên tiếng.
Lâm Bắc Phàm ngoảnh đầu nhìn, hắn phát hiện hóa ra người lên tiếng là Triệu tướng quân.
“Triệu tướng quân, ngươi có chuyện gì sao?"
Triệu tướng quân chắp tay nói: “Nguyên soái, quân Đại Võ và quân Đại Mạc đã kết thành đồng minh, mà quân Đại Mạc đã hy sinh rất nhiều, công lao to lớn! Song quân Đại Bằng chúng ta lại chẳng góp sức được bao nhiêu, trong lòng mọi người đều thấy áy náy vô cùng, thế nên trận chiến hãy hãy giao cho quân Đại Bằng! Chúng ta xin được xuất chiến, mong nguyên soái thành toàn!"
“Mong nguyên soái thành toàn!"
Các tướng lĩnh đồng loạt lên tiếng. Lâm Bắc Phàm sững sờ: “Ơ... các ngươi cũng muốn đánh trận sao?"
Lưu tướng quân đứng bên cạnh nguýt một cái, hay lắm lão già này, giờ còn dám nhúng tay vào tranh công lao với lão phu hả, làm gì có cái lí ấy?
Thế là hắn ta bèn lớn giọng nói: “Nguyên soái, trận chiến này nên giao cho Đại Mạc chúng ta đi! Sau trận chiến đầy hưng phấn ngày hôm qua, quân Đại Mạc tràn trề hứng khởi, dư sức để đánh trận nên chắc chắn có thể giành được chiến thắng!"
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |