Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội (truyện full)

Advertisement
Xương An Diệp từ từ mở mắt, xung quanh là cây cối âm u, tiếng gió va vào lá cây kêu xào xạc bên tai, lại dường như có thể nghe thấy cả tiếng sói tru vang vọng cả khu rừng.

Cậu phát hiện mình không thể di chuyển, cánh tay nhói lên từng mảng đau đớn, máu chảy dọc từ đỉnh đầu xuống dưới đất, ướt đẫm cả một vùng.

Xương An Diệp khó khăn quay đầu nhìn xung quanh, thở ra một hơi.

À, hóa ra là tai nạn xe. Đau chết ông đây >.<

Phía xa xa cậu còn có một đôi nam nữ trung niên đều đã ngất, hoặc cũng có thể đã chết. Xương An Diệp không rảnh quan tâm nữa rồi, cơn đau lan tràn toàn thân khiến cậu lại một lần nữa ngất đi.

" Anh trai cháu sao rồi?"

" Cuộc phẫu thuật rất thành công. Tạm thời không có vấn đề gì nhưng cần nghỉ ngơi thêm. Đề nghị đừng để nhiều người như vậy trong phòng bệnh. Ngộp khí."

Bác sĩ nhìn đám người diện từ đầu đến chân toàn một đồ đen, còn có vẻ rất hung dữ, có chút hoảng sợ, rón rén vèo cái chuồn khỏi phòng.

Thiếu niên chừng 14,15 tuổi vừa rồi mới mang vẻ lo lắng trên mặt, nháy mắt khi bác sĩ trở ra ngoài liền khôi phục vẻ lạnh đạm vốn có.

" Trông chừng cẩn thận, đừng để làm hỏng việc."

" Dạ, nhị thiếu gia."

Thiếu niên vung tay sau đó liền ly khai khỏi phòng.

Xương An Diệp đã sớm tỉnh, chẳng qua thấy thiếu niên này nói chuyện lạnh nhạt đối với nguyên chủ thân thể này như thế cũng chẳng muốn mở mắt để đối diện sớm làm gì.

Chỉ có điều, cái hệ thống chó má này, lấy đi của ông bao nhiêu phỉ thúy, làm ăn không đến nơi đến chốn gì cả, xong giờ lại chuồn đi đâu rồi, có tính truyền cốt truyện không thì bảo. Không lẽ đập đầu cái, hệ thống liền bị văng mất rồi. Nhanh nhanh, ta còn phải đi tìm lão công.

Xương An Diệp tỏ vẻ: "...." Alo alo ...

Nhậm Cảnh Lâm bận rộn xử lí công việc, khi trở về đã thấy người anh trai luôn chán ghét mình kia đã tỉnh, sắc mặt cũng không tốt hơn là bao.

Hắn ra hiệu cho thủ hạ ra ngoài đợi, bản thân tiến vào.

Xương An Diệp là cậu chủ nhỏ của Xương gia, mà Xương gia lại là một gia tộc truyền đời đều làm xã hội đen, tiếng tăm phải gọi là lừng lẫy đến cảnh sát còn phải nể.

Xương An Diệp từ nhỏ đã được cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa nên là rất có thói ỷ lại, kiêu căng, nóng giận vô cớ.

Tuy Xương gia là xã hội đen nhưng lại có một điểm đặc biệt đó là: người thừa kế gia tộc không nhất thiết phải là người có dòng máu của gia tộc.

Ông nội Xương An Diệp cũng đã nhận định rõ cháu nội mình không thích hợp dấn thân vào con đường đen tối này nên khi Xương An Diệp 3 tuổi, ông nội Xương đã nhận nuôi một đứa trẻ mới sinh về để bồi dưỡng.

Nhậm Cảnh Lâm luôn nhớ, người anh trai này chưa bao giờ thích hắn, đụng tý là mắng hắn là con hoang, đồ đê tiện... Lúc đó hắn còn nhỏ, không hiểu chuyện, bị mắng liền khóc sau đó liền bị ông nội dạy dỗ một trận:

" Nam tử hán đại trượng phu, thà chết cũng không được rơi lệ."

Hắn chỉ là cảm thấy không cam lòng.

Hắn hận, tại sao Xương An Diệp lại không phải làm gì, ngày ngày chơi đùa, ăn rồi lại ngủ, còn hắn, học bắn súng, cưỡi ngựa, võ thuật, thư pháp, lễ nghi, chính trị, kinh tế...

Hắn cũng muốn được nằm trên giường ngủ nướng một hôm.

Cũng muốn cùng bạn bè đi chơi những lúc rảnh rỗi.

Cũng muốn thảnh thơi ngắm hoàng hôn bình minh.

Muốn nhẹ nhàng hít thở không khí trong lành mát lạnh của bốn mùa.

Hắn muốn rất nhiều thứ.... muốn....nhưng không thể.

Suy cho cùng hắn cũng chỉ là một cậu bé, một thiếu niên với giấc mộng bình thường kia.

" Anh." Giấu đi vẻ mặt không cam lòng, Nhậm Cảnh Lâm gọi một tiếng.

Vào cái khoảnh khắc mà Xương An Diệp quay đầu, ánh sáng nhè nhẹ ngoài cửa sổ chiếu rọi, hệt như tỏa ra một vầng hào quang sáng chói, mái tóc rối loạn tùy ý cùng gương mặt mông lung thực khiến người ta vô tình mà cảm thấy, thiếu niên trước mắt rất đỗi dịu dàng.

Nhậm Cảnh Lâm hơi cụp mắt, dịu dàng sao?!!

" Có chuyện gì?"

Giọng điệu thờ ơ mà lạnh ngắt vang lên trên đỉnh đầu. Nhậm Cảnh Lâm hoàn hồn ngẩng phắt đầu.

Ánh mắt có vẻ không kiên nhẫn nhìn chằm chằm hắn, đôi môi nhợt nhạt lạnh băng.

Quả nhiên là hắn nhầm rồi. Dịu dàng đằm thắm cái con khỉ.

Xương An Diệp phải mất rất lâu để duy trì gương mặt liệt này. Đờ mờ, có gì nói nhanh lên. Không biết nguyên chủ với cái tên này có thân không nhưng mà không có cốt truyện, cậu không dám chắc a. Lỡ càng nói càng sai thì làm sao, cho nên vẫn cứ làm vẻ ta không biết, không thân, không nói đi thôi.

Nhưng mà phải công nhận, tên này đẹp trai qué bà con ưi.

Xương An Diệp: > 0 <

" Có đói không? Em sai người đi mua cháo. Bị thương phải ăn thanh đạm. Trước mắt anh cứ dưỡng thương đi đã, hậu sự của ba mẹ đã có ông nội và em lo rồi."

Xương An Diệp không nói gì mà gật đầu. Thực ra cậu cũng chẳng biết phải nói gì vào bây giờ.

Gào khóc đòi ba mẹ chăng??

Phản ứng của Xương An Diệp nằm ngoài dự đoán của Nhậm Cảnh Lâm nhưng hắn cũng chẳng buồn để tâm. Ba mẹ người ta, cũng không phải ba mẹ của hắn.

Nhậm Cảnh Lâm ra ngoài nói vài câu với thủ hạ, sau đó quay lại, hắn ngồi trên ghế, im lặng.

Hai người cứ thế nhìn nhau, không khí trong phòng sắp đông thành băng luôn rồi.

Xương An Diệp cười không nổi, khóe môi cứng ngắc, thỉnh thoảng lại len lén nhìn đối phương.

Xương An Diệp: Tự dưng có cảm giác hắn là nam chính nha "....."

___________________________________ <3

~ Lăng Hoa ~

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement