Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội (truyện full)

Advertisement
Vì không có cốt chuyện, Xương An Diệp chỉ đành giả vờ rằng mình bị mất trí nhớ, hơn nữa còn diễn như thật.

Nhậm Cảnh Lâm không nói gì, cũng chẳng biết có tin hay không, hằng ngày vẫn để lại vệ sĩ canh chừng.

Vệ sĩ của Xương gia có rất nhiều nhưng thân cận nhất đối với Nhậm Cảnh Lâm chỉ có 4 người. Trong đó, Phó Sinh và Nguyên Khất được phân phó ở lại bảo vệ hay nói thẳng ra chính là giám sát Xương An Diệp.

Trái ngược với Nguyên Khất yên tĩnh đứng một bên thì dường như Phó Sinh luôn có bất mãn với cậu, thậm chí còn chẳng đem Xương An Diệp để vào mắt, không ngừng công kích, khinh thường.

" Gây ra bao chuyện ngu xuẩn, may mắn thiếu gia mạng lớn nên không sao. Bây giờ lại cho rằng mất trí nhớ là giải quyết xong mọi chuyện. Mẹ nó."

" Đại thiếu gia cái nỗi gì, không phải cũng chỉ là con chó sủa bên chân lão Xương Nghiệp Đức à, được vuốt ve nói mấy câu ngon ngọt liền vẫy đuôi mừng rỡ."

Xương An Diệp đã nghe thành quen, cũng chẳng buồn phản ứng gã, cậu ngồi dựa lưng vào thành giường, nhàn nhã đọc sách.

Phó Sinh thấy cậu không tức giận, càng điên máu, càng nói càng to, càng nói càng hăng, càng nói càng thậm tệ.

Xương An Diệp nhếch môi cười, một vẻ rất thú vị khi nghe những lời này khiến Phó Sinh tức giận muốn bung nắp não:

" Cười cái gì? Bị người khác chửi thì vui lắm sao?"

Nhậm Cảnh Lâm đến tận tối muộn mới đến bệnh viện thăm Xương An Diệp, cũng không ngờ hôm nay Xương An Diệp vẫn còn thức. Bình thường khi hắn đến, cậu đã gáy o o rồi.

Phó Sinh cùng Nguyên Khất đều đang ngồi bên trong, thấy hắn liền đứng dậy chào một tiếng.

" Anh." Nhậm Cảnh Lâm gật đầu với hai người kia liền đi đến bên Xương An Diệp.

Xương An Diệp thở dài, mang theo vẻ phiền lòng nói với hắn:

" Cảnh Lâm, anh thấy nhà chúng ta không cần phải nuôi chó đâu, bán một con đi được không?"

Nhậm Cảnh Lâm cùng hai người kia đều một vẻ:???

Xương An Diệp kéo tay hắn, không ngừng ám chỉ:

" Con chó này tên đã xấu, cái nết cũng xấu. Em hỏi Nguyên Khất xem, ngày nào nó cũng sủa bậy, không ai quản được nó, ồn chết mất. Người khác nhìn vào lại tưởng Xương gia chúng ta không dạy bảo được súc sinh. Quá xấu hổ. "

Phó Sinh ngây một lúc mới nhận ra là đang nói mình, lập tức bùng nổ: " Má nó, mày nói ai là chó?!!"

Xương An Diệp liền nép ra phía sau Nhậm Cảnh Lâm, giọng nói run lên sợ hãi: " Cảnh Lâm, cậu ta hung dữ quá, y như con chó nào đó mỗi sáng đều sủa ở đây vậy!"

Nguyên Khất buồn cười mà không dám cười, hắn ngồi yên lặng rung rung bả vai. Nhậm Cảnh Lâm đương nhiên biết cậu đang ám chỉ ai.

Phó Sinh bị làm cho tức dại mặt, hận không thể nhào lên nuốt chửng tên ẻo lả kia.

Nhậm Cảnh Lâm dơ tay lên, hơi có do dự nhưng cuối cùng cũng chạm lấy tay Xương An Diệp, kéo người ra phía sau mình, một tư thế bảo vệ rõ ràng, hắn nghiêm giọng: " Phó Sinh, chú ý ngôn từ."

Phó Sinh vẫn không phục: " Thiếu gia nhưng mà những gì ta nói đều đúng sự thật, hắn..."

" Câm miệng." Nhậm Cảnh Lâm gằn lên, hiển nhiên không vừa lòng với thái độ của gã, ánh mắt nhìn gã cũng thập phần âm u.

Nguyên Khất thấy Phó Sinh chọc đến boss nhà mình, không khỏi có cái gọi là lòng thương cảm, kéo cái tên đồng đội óc lợn này ngồi xuồng, vỗ vai ý bảo gã im đi.

Phó Sinh không cam lòng, trừng lớn con mắt híp nhìn Xương An Diệp đứng sau Nhậm Cảnh Lâm. . Truyện Dị Giới

Xương An Diệp nhướn mày, bắn cho gã một nụ cười tươi như hoa.

Cho dù nhìn mi nhìn như nào thì mắt cũng không to hơn được đâu:D

Phó Sinh tức muốn hộc máu ngay tại chỗ

Nhờ sự đe dọa ngày hôm đó của Nhậm Cảnh Lâm Phó Sinh mấy ngày sau đó tuy thái độ vẫn vậy nhưng mà cái mồm đã ngậm được vào rồi.

Xương An Diệp hài lòng, tiếp tục công việc đọc sách giết thời gian của mình.

Tuần sau đó, Xương An Diệp đã được xuất viện, việc đầu tiên là về nhà chính của Xương gia. Nhậm Cảnh Lâm hôm nay phá lệ đến sớm đón cậu.

Xương An Diệp chuẩn bị hành lí xong xuôi, Phó Sinh không tình nguyện đứng bên ngoài cửa, Nguyên Khất giúp Xương An Diệp thu dọn đồ không dùng đến, trực tiếp vứt đi.

Nhà chính Xương gia thiết kế theo kiểu xưa, nằm ở vùng ngoại ô, bao quanh là rừng trúc gió lay kêu xào xạc, một vẻ yên bình, thoải mái lòng người.

Xương An Diệp lại nhớ đến đại trạch kiếp trước mình ở với Đông Triêu Duẫn, quang cảnh cũng như thế này, yên tĩnh qua ngày, an nhàn biết bao, bất giác mỉm cười.

Nhậm Cảnh Lâm nhìn chằm chằm sườn mặt tinh tế của Xương An Diệp, nhìn cái má nhỏ vì đang cười mà hơi phồng lên, thoạt nhìn rất đáng yêu, muốn cắn một cái, mềm mềm phúng phính.

Hắn hơi ngẩn một cái, bỗng sững người, hắn bị suy nghĩ của mình dọa sợ, che giấu lúng túng mà nhìn quay mặt đi, lại không che dấu được đôi tai đỏ lên đáng ngờ.

Cửa lớn Xương gia được mở sẵn, từ cổng vào đến nhà chính đều có người canh giữ. Đi qua một trang viên nhỏ bên đường liền đến nơi.

Nhậm Cảnh Lâm đi trước, Xương An Diệp len lén theo sau, mafia cũng có thú vui thanh tao ghê, khắp nơi đều bày đồ cổ, tranh thủy mặc, trà cụ, thư pháp...

" Đừng sợ."

Xương An Diệp thấy hắn nghiêm túc nhìn mình, mặc dù muốn nói rằng cậu không sợ nhưng khi nhìn thấy một lão nhân gia đang đi lại đây, Xương An Diệp cũng chỉ qua loa gật đầu với hắn, không muốn nói nhiều.

" Tiểu Diệp, lại đây ông nội xem nào."

" Dạ." Xương An Diệp đi qua, nụ cười trên mỗi bỗng dẹt lại thành một đường thẳng.

Ông nội đẹp trai...à không đẹp lão đấy.

_________________________________ <3

~ Lăng Hoa ~

original

adR

o

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement